Thứ Tư, 20 tháng 10, 2010

Falling in Jazz

Sau khi download tuyển tập Nat King Cole- The essential, The complete songs book- Ella Fitzgerald(16disc nhá @_@), cùng với những gì được copy cho có từ trước trong máy, mình đã trở nên falling in love with Jazz, càng lúc càng sâu đậm.

Không biết có phải vì điều ấy mà mình thấy album Ngày mới của Bức Tường chán lè thô kệch.
Thấy không muốn thử lắm mấy bài của mấy rockband lạ lẫm Katonia, Blackfield, Devin Townsend được suggest. Chắc sẽ dời lại lâu lâu đấy, vì cảm xúc của mình đang hoàn toàn Jazzy.
Muốn nghe bác Ella hát, thích bác này với bạn Diana Krall hơn Billie Holidays.
Bác ấy hát:
The day is my enemy, the night my friend,
For I'm always so alone
Till the day draws to an end.
But when the sun goes down
And the moon comes through,
To the monotone of the evening's drone
I'm all alone with you...
Mà làm mình tưởng mình đang hát lên, hoặc không gian quanh mình đang hát lên.
Yêu Jazz rồi. Thực sự.

The man I love

Someday he'll come along, The man I love
And he'll be big and strong, The man I love
And when he comes my way
I'll do my best to make him stay
He'll look at me and smile, I'll understand
Then in a little while, He'll take my hand
And though it seems absurd
I know we both won't say a word

Maybe I shall meet him Sunday,
Maybe Monday, maybe not
Still I'm sure to meet him one day
Maybe Tuesday will be my good news day

He'll build a little home, That's meant for two
From which I'll never roam, Who would, would you
And so all else above
I'm dreaming of the man I love

Lyric đã nói tất cả những gì tớ muốn nói, về The man I love các bạn ạ.

Nghe cùng tớ

Thứ Hai, 18 tháng 10, 2010

Lảm nhảm về thơ đàn bà con gái

Ngày hôm nay và cả từ ngày hôm qua nữa, trong đầu em cứ âm vang lên mấy câu thơ của mấy nhà thơ nữ em từng đọc, Xuân Quỳnh,Olga Berggorltz, Natalia Vasilievna...

Mấy câu thơ khi chia tay Aleksei Tolstoi của Natalia:
"Anh sẽ bình yên hơn
Anh sẽ dễ dàng hơn
Nếu em yêu anh chỉ từ nơi xa ngái...
Ngôi nhà anh ồn ào, đời anh đông khách khứa
Cơn khát dịu dàng em biết lấy gì nguôi"
hay mấy lời bộc bạch
"Tôi yêu bầu im lặng. Tôi nở tung ra trong bầu im lặng" cũng của Natalia Vasilievna...

Đơn giản, em thấy mình trong những câu thơ của ấy.
Em thấy mình với "cơn khát dịu dàng" "biết lấy gì nguôi".
Thấy mình vẫn thường "nở tung ra trong bầu im lặng"

Em thấy mình thầm cay đắng ghen tuông:
"Em giấu nỗi niềm khổ sở
Của hờn ghen xuống tận đáy tâm hồn
Tưởng tới anh cùng một cô gái nhỏ
Không phải mình-tươi sáng đáng yêu hơn!"
(Olga)
Ôi em đặc biệt ghen tuông với những cô gái tươi sáng đáng yêu vì em tự ti mình già cỗi ảm đạm, em hay tự kỉ u sầu...
"Em đã già nhiều, nhưng anh đâu có biết,
Hay anh cũng biết rồi? Có thể! ..Nói đi anh! "

Thế rồi, em tiếp tục trôi êm với những câu thơ của Olga:
"Em đi đây, em đi đây
nương theo dòng nước mở
Đừng tìm em qua dấu chân bé nhỏ -
nước xóa liền mọi vết chảy trôi

Phía sau em cầu sẽ mở thôi
để bắt đầu một điều tươi mới
và ở nhà ga, bến phà anh tới
họ cũng chẳng cho anh tin tức của em

Hãy tưởng về giọng em nhẹ êm
giọng hát bài ca xưa mộc mạc,
nhớ sợi tóc hiền ngoan ngơ ngác
Ấm êm mềm mượt chói vàng "

Dù tóc em không có cái màu vàng sáng đẹp đẽ như trong thơ ấy, nhưng em đã luôn nghĩ đến chuyện quay lưng đi...Em nghĩ đến chuyện mình sẽ đi khỏi ANH, đi khỏi những vấn vương ANH, để cả anh và em bắt đầu những điều tươi mới...

Đọc thơ Olga em nhớ Xuân Quỳnh. Em thấy thơ họ có cái dáng vẻ giống nhau thế... Nữ tính không chịu nổi, dịu dàng ngập tràn từng câu thơ giản dị nhẹ nhàng.
"Em có đem gì theo đâu
Em để lại cho anh tất cả
Thành phố tuổi thơ gạch vĩa hè đã cũ
Thành phố tuổi thanh niên hầm hố mới đào
...

Em có đem gì theo đâu
Em để lại cho em tất cả
Bóng cây thưa đường Quang Trung
Phố Nguyễn Du nồng nàn hoa sữa
..

Em có đem gì theo đâu
Em để lại cho anh tất cả
Doi cát vàng với dòng sông đỏ
Bờ bãi quanh năm xanh mướt màu xuân
Những làng hoa hương thoáng xa gần
Vườn hoa trẻ như thuở mười sáu tuổi
Cọng rơm mới tháng mười thơm trải
Trên con đường nắng sáng ta đi
Những con đường ngoại ô
So với tình yêu con đường ngắn quá
Tất cả những buồn vui
Em để lại cho anh tất cả ..."

Anh có để ý thấy mấy câu được lặp đi lặp lại ấy không? Em có đem gì theo đâu/ Em để lại cho anh tất cả. Anh có nghĩ, để lại cho anh tất cả ấy của Xuân Quỳnh cũng giống như: em trao cho anh tất cả, niềm vui, nỗi buồn, kí ức và cuộc sống của em...

Em nhớ rằng mình đã từng ngồi chép những câu thơ này ra giấy:
"Chiều tháng năm nắng ngả thân cây
Em trở lại một mình trên lối - nhớ
Gió trở lại một mình trên mái phố
Khắp một trời phượng đỏ mênh mông
Hoa sen hồng mặt nước thì trong
Cây tường vi mọc gần cây sấu
Trước cây cỏ vô tư em chẳng giấu
Nỗi nhớ anh, nỗi nhớ khôn cùng "
Những câu thơ thật hồn nhiên, mộc mạc, trong trắng và dịu khôn tả.

Em không đủ hồn nhiên để trong sáng như thế.
Em lan man trong kí ức của mình về những bài thơ của các bạn nữ sĩ này. Em giả vờ rung động y như họ về Anh. Giả vờ mình cũng nhớ như thế, mình cũng yêu như thế...
Nhưng rồi, anh ạ, em vẫn chưa có được ANH của riêng em. Em sẽ chả đọc thơ đàn bà con gái viết nữa đâu. À, không đọc thơ của các bạn đàn bà con gái chỉ biết yêu- chỉ sinh ra để viết thơ tình thế nữa đâu.
Tự kỉ lắm.
Vì em khô cằn lửng lơ với hiện thực. Em KHÔNG Anh



Viết dưới ảnh hưởng cách viết note lừa tình của 2 người bạn thân mến
.

Chủ Nhật, 10 tháng 10, 2010

Bố khỉ

Bố khỉ.
Mẹ kiếp.
Sau khi rất thư giãn, chat chit và lắng nghe người ta khen mình xinh mình dễ thương và người ta nói thích mình. Sau khi nghe điện thoại nữa.
Thì tự dưng giờ trơ trọi ở đây và thấy rằng, rất rõ ràng: Ta muốn được yêu. Ta muốn có được một tình cảm chân thành của riêng ta. Tình cảm chân thành, sự yêu thương chân thành, thật như cái cột nhà.
Ta không thích chưa bao giờ thích mấy cái trò tán tỉnh đơn thuần, những lời ngọt ngào đầy kĩ năng. Ta chỉ thích những lời nói hành động xuất phát từ trái tim.
Như ai đó hát cho riêng ta nghe.
Xúc động vì hình ảnh của ta.
Nghĩ về ta thật nhiều.

Ta muốn được yêu- nồng nhiệt và chân thành.

Nằm sấp nhiều tức ngực.
Có thể tất cả những cảm xúc trên đây chỉ là do sự thay đổi của hoocmôn trong cơ thể.