Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Tôi sợ quá những đoạn đời thay đổi

"Nào ai biết lòng yêu thành thật

Đã rơi rớt chỗ nào trên năm tháng mình đi

Sao ngoái trông chỉ thấy cỏ xanh rì?

Tôi sợ quá, những đoạn đời thay đổi"

Nguyễn Thiên Ngân

Lần này post blog có kèm nguồn hẳn hoi.

Hôm nay yếu người nên thấy sợ quá, sợ thật đấy. Lòng người, thủ đoạn, dằn vặt thay vì thương xót nhau. Mỗi thương nhớ giờ đúng như một loài hoa độc, không chỉ làm chóng mặt mà còn làm tim gan ruột dạ dày lòng mề lộn tùng phèo lên hết cả.

"Một ánh mắt buồn bã nhất thời cũng ngỡ rằng người bảo đừng đi
Mà ở lại thì có ích gì"

"Này em đã khóc chiều mưa đỉnh cao
Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu?"

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Brooklyn Foolies

"Rũ rượi, buồn chán, đơn điệu tê buốt của mọi thứ. Rồi, bất thần từ đâu đó, một hay hai khoảnh khắc hạnh phúc chân thực, yếu ớt. Nhưng anh phải đánh đổi một thứ gì đó. Không có buồn chán, thì không có hạnh phúc. "
Paul Aster

Thứ Năm, 23 tháng 8, 2012

Sáng tháng Tám

Làm sao để đọc đều?
viết blog (nhật kí) đều?
chạy bộ đều mỗi sáng?

Những công việc vốn đem lại nhiều hứng khởi nhất mà cũng không làm được, thì sẽ ko có năng lượng mà làm việc khác nữa.

Sáng không chạy bộ cả ngày lờ đờ uể oải, tinh thần ốm yếu.
Ý nghĩ về một người thôi đã làm mình quặn lòng. Có lẽ phải như Linh, chờ đợi thật lâu thật im để nguôi quên, thật chậm thật kĩ khi định bắt đầu điều gì mới. Vì tình cảm không phải là chuyện chơi, chưa bao giờ là chuyện chơi. Nó là chuyện rất trầm trọng, nghiêm túc, seriously.
Is that only the matter of time?

Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2012

Này em, cô gái nhỏ của tôi

Này em, cô gái nhỏ của tôi

Sao em lại nhỏ bé như thế
Sao e lại nhìn bầu trời trong xanh
bằng đôi mắt xám
Sao e không hiểu giá trị bản thân em

Một tình cảm ngay từ đầu đã k có hồi kết, e đã thỏa hiệp với nó, để nhận lấy hạnh phúc thoáng qua. E đã biết trước, vì e thông minh mà.

Này em, cuộc sống còn nhiều hơn thế
Nếu cứ đắm chìm,
Em sẽ chậm lại
Từng bước đi


Nơi cuối con đường
Là ánh nắng ban mai
Là ai đó
Đang tìm em!



Bạn Hiền viết cho mình, mình mang về blog mình hí hí :x

Thứ Ba, 14 tháng 8, 2012

Vanity heart



You only see what your eyes want to see
How can life be what you want it to be
You're frozen
When your heart's not open

You're so consumed with how much you get
You waste your time with hate and regret
You're broken
When your heart's not open

...

Now there's no point in placing the blame
And you should know I suffer the same
If I lose you
My heart will be broken

Love is a bird, she needs to fly
Let all the hurt inside of you die
You're frozen
When your heart's not open

[chorus]
[verse]
[chorus, repeat]

If I could melt your heart


Now that I see through your heart, with all those vanity stuff, i don't want to do anything more for you. Just stand here with my same old melancholy...
Hừ, tràn dịch phổi rồi, chắc thế. Khó thở, lồng ngực bị nghẹn. Ảnh hưởng cả đến hoạt động của khoang bụng. Chẹp chẹp.

Thứ Hai, 13 tháng 8, 2012

Vẫn còn muốn nói những lời tha thiết

Không sao cả
Thế là rất nữ tính
Không sao cả
Cứ là mình thôi

Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2012

Kế hoạch

Kế hoạch đặt ra là:
- Mỗi ngày ta chỉ làm 1 bài blog thôi, tổng hợp tất cả cảm xúc vào đó, không nên ham hố dù thời gian này ta biết chắc ta sẽ rất máu me blog.
- Cố gắng viết mạch lạc, rõ ràng, câu chữ dễ hiểu.
- Cố gắng phấn đấu lên vlog =)) làm như anh Nick New Girl mà ta ái mộ đó.
- Xinh xắn hơn trước. Cái này có khi không cần cố. Mấy ngày nay buồn phủ lên đôi mắt, ánh nhìn đã làm ta trở nên xinh hơn trong mắt nhiều người rồi. Loài gái là thế, khi cô đơn trở nên xinh đẹp bội phần. (Để khả năng cái thiện tình trạng tăng lên, ý tức là để có thể nhanh hết cô đơn hihi TS TS TS)
- Làm 1 anh Nick chăm đọc sách, ngoan.


Thế được rồi, giờ nghe nhạc sến cho chết luôn đi.




Mai là cuộc sống mới bắt đầu rồi. :) Tha hồ không gian mà sầu đau :x :X
:-s Sao cả những lúc dọn dẹp mệt phờ mà những lời nói ấy cũng vọng lại được nhỉ. :v

Xao động

Không thấy còn điều gì muốn nói nữa, lòng đã trống rỗng cạn khô.
Nhưng vẫn còn xao động: buồn đau, giận dữ, thương xót.

Dù sao cũng cần cảm ơn những dằn vặt người trao tặng, để ta lại thấy ta xuất hiện đường cong vòng eo. Nương theo đà này, tiến tới thôi \:D/

Đây là kiệt tác nghệ thuật, mình tin thế

Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2012

Không xong rồi

Vì sợ mà không dám làm gì cả.
Sợ hãi và đau đớn.

10/08/2012
Coz I just can't do anything for you. Happy new you. ze ze.


@Toanh: I'm gonna be Nick.
@Hien: I'm gonna die before the day we can schedule an appointment

:-s Nhưng mình không thể thế này được.

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012

Tôi đang lắng nghe im lặng cuộc tình



Mình nên học cách không sôi lên sùng sục (như thành phố Toronto vào giờ cao điểm)
(Tks man)

P.S :-s Hình như việc lắng nghe im lặng tình và đời này khiến mình phát sốt lên thì phải. :-s Do nó chứ không phải do không chịu cạp mấy viên thuốc đâu nhỉ.
Thế nên mình sẽ đi ngủ vào giờ đi ngủ của Toanh. Ngất ngây rồi.

Đừng nói nữa, được không?

Ok, chú thích anh chiều.
Anh post lại bài thơ làm anh ngừng thở, làm anh thấy mệt kinh người, làm mọi thứ chìm xuống và nước mắt anh tuôn rơi.
Anh có cần hứng lại nước mắt vào chai thủy tinh như Nick trong New Girl không nhỉ?

Đã đặt cược với số phận một lần
đã từng mang hết nỗi đau buộc chặt dưới gót chân…
nên đừng nói nữa, được không?
Đừng nói nữa về những lỗi lầm
đừng nói nữa về chuyện ai phải cần tha thứ
đừng nói nữa về một quãng đời chia sớt cùng nhau cả buồn vui lẫn giận dữ
đừng nói nữa về sự chịu đựng của mỗi người đã là quá đủ
ngoại trừ yêu thương…

Những gì đã hứa với nhau thật ra không thuộc sở hữu của một cuộc đời bình thường
chúng ta chỉ nói với niềm vui mà bỏ quên nước mắt
xây lên một ngôi nhà với toàn là bình yên và hạnh phúc
như một giấc mơ đẹp mà không cần ai lay vai tỉnh giấc
những ảo tưởng triền miên…
Cay đắng của mỗi người đều được giữ theo một cách riêng
khi người này khóc, người này chờ người kia đi ngủ
khi người kia đau, người kia xiết tay người này như một trò chơi thuở nhỏ
người nào thua phải tự mình nín thở
tự mình giúp cho mình được chết đi!

Tự mình giúp cho mình tránh xa những hoài nghi
tự mình tạo ra một cuộc đời- sống- không- vì- mình- ở nơi đó
tự mình chải tóc, tô son đợi mỉm cười vào một ngày chắc chắn sẽ đổ vỡ
tự mình bước lùi trên một con đường mà đích đến chỉ nằm trong những câu chuyện kể
những lần tự kể cho nhau nghe…

Nếu có thế sống thì hãy sống mạnh mẽ trên những kí ức của xót xa
không có giọt nước mắt nào của con người là vô nghĩa
tàn nhẫn với bản thân còn hơn là để trái tim phải quị ngã
mình chết cho một con người chưa bao giờ thấy mình là- một- trong- tất- cả
có đáng không?
Đừng nói nữa, khi hạnh phúc ấy đã từng hiện diện ở trong lòng
đã từng hiện diện trên những ngón tay trong nhiều sớm khuya cùng thức dậy
đã từng hiện diện trong vô vàn lần người này hay người kia giận dỗi
đã từng hiện diện ngay cả trong ý nghĩ mà không cần phải nói vào lần cuối …
- làm ơn, đừng bao giờ sống cuộc đời giống chúng ta!

Làm ơn, đừng nói nữa?
vì những tháng ngày chỉ vừa mới đi qua…

= Nguyễn Phong Việt =

Sửa

Entry trước là một dạng loằn ngoằn.
Phải học cách sửa, bỏ đi những loằn ngoằn, chỉ còn đơn giản là dịu dàng tha thiết chân thành. Thế mới chuẩn.
Vì cuộc sống khó khăn, lòng tin hiếm hoi, không có nhiều cơ hội để mà như thế.
Hãy dịu dàng và tha thiết như "Em yêu anh như yêu câu ví dặm", giận bao nhiêu và thương bao nhiêu phải chân thành mà cho người ta biết. Thế mới là xịn.

Nhân nhắc đến chuyện giận thương, nhớ lại 1 bài cũng rất thích. Hè hè.

Kết

Nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy đ' được.
Nên anh quyết định chấm hết và lật trang đời mới.

Anh vẫn xứng đáng sống những trang đời vui khác, đ' cần quá khứ.
!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2012

Best song of this time

Thứ bậc những điều quan trọng với mỗi con người đôi khi không thống nhất mà thay đổi theo từng giai đoạn của cuộc đời họ. Thế nên thứ bậc những gì là hay, là đẹp cũng có thể thay đổi theo dòng thời gian.
Với anh, với giai đoạn này của cuộc đời anh thì anh nghiện, anh tôn sùng bài hát và giọng ca này, for no reason,I really so fall for it that I myself sing it out to skip my tears.

Muộn

Now with all these things stuck in my head I'm gonna quit!

Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012

eow

đọc lại những gì mình viết gần đây thấy kinh quá. Không ngửi nổi. ọe ọe ọe. Tuy nhiên không xóa đi để còn nhớ cho kĩ và chân thực cái sự bố láo của mình.
mình sẽ viết ra sự bố láo của mình để sau này không lãng quên hoặc sai lệch đi.

Sự sâu sắc của một người đàn bà

Sự khác biệt giới tính đang có vẻ như dần bị xóa nhòa trong xã hội hiện đại. Ta có thể thấy giới tính thứ 3, thứ 4, thấy những người phụ nữ ở vị trí mà trước đây chúng ta cho là của đàn ông, thấy những người đàn ông ở vị trí của người phụ nữ (cả trong công việc lẫn gia đình). Ta cũng không thể phủ nhận rằng sự hiểu biết không phụ thuộc vào giới tính.
Tuy nhiên, sự sâu sắc thì tôi tin là có. Hoặc ít ra, ở Việt Nam, tôi tin là có khác biệt giới tính trong mức độ sâu sắc.
Qua một trải nghiệm còn rất mới, nhân một đêm lỡ giấc, tôi muốn bàn tán ra vào về chuyện này.

Tại sao những công việc trọng đại lớn lao to tát, những bậc danh nhân top đầu đều là đàn ông? Vì tỉ lệ cơ bắp trong cơ thể của họ lớn hơn phụ nữ sao? Hay thể tích não? Hay điều gì? Các nhà tư tưởng, các bậc lãnh tụ cách mạng, họ khác người thường, khác những người đàn bà chỗ nào? Ở sự hiểu biết, họ hiểu biết sâu rộng, vì thế họ nhìn thế giới rõ ràng mạch lạc hơn. Tất nhiên! Nhưng người hiểu biết sâu rộng nhiều lắm. Hiểu biết là một chuyện, suy nghĩ và hành động lại là chuyện khác. Và suy nghĩ+hành động một cách sâu sắc ấy mới là điều tạo ra sự thành công. Mà khi sâu sắc thì người ta không bù lu bù loa lên về những điều người ta sẽ làm. Tôi biết những người đàn ông như thế, chưa đến mức vĩ nhân nhưng họ thành công trong cuộc sống, trong xã hội.

Haizz, bàn tán xa xôi, đầu thì mệt mỏi. Kinh nghiệm đúc kết là kiến thức, loại xịn. Là người VN, chúng ta có cái kiến thức như sau:
Đàn ông nông nổi giếng khơi
Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu

Tèn tén ten. Thế đấy, cái người đàn bà tưởng họ sâu sắc lại suy nghĩ dài rộng như 1 cái đầu móng tay đã cắt cụt. Ôi chán, đấy là còn chưa kể họ tưởng họ tốt lành, trong trẻo.
But just a bitch no more!



Wash me down, wash me down