Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015

Yên tĩnh

Có những lúc kì lạ đẹp đẽ như ri:
Lướt lướt fb mà lòng không bị xao động cuồng loạn bởi shopping. Thấy đồ đạc vật dụng cũng không cần nhiều quá. Không thấy bị thèm thuồng. Thấy đủ.
Lòng cũng không bị xao động bởi các vấn đề xã hội lặt vặt. Dạo này hay có những câu chuyện không đại diện cho số đông bị cộng đồng mạng quan tâm thái quá. Thấy mình đứng ngoài lề những thái quá đó. Tốt biết bao.
Thấy mình không thấy con hoàn hảo đẹp zai tuyệt trần. Không bị so đo so sánh mình với con người khác về cân nặng chiều cao hay abc gì. Mình quan sát con và điều khiến mình vui là con học hỏi và con lớn lên. Điều khiến mình vui là con ốm mà nhanh khỏi. Ốm cũng tốt cho con. Điều khiến mình vui nữa là mình vẫn đang hiểu được con, xử lý được những lúc con khó chịu, có thể làm con vui. Ước có thể mãi thấu hiểu con, như thế mới có thể yêu con.
Thấy ấm áp dịu dàng khi nghĩ vìa Khói. Thấy yêu Khói. Vì yêu mà lòng ngập đầy ý thức dựng xây hạnh phúc. Trời ơi mình lớn vậy rồi sao??
Dựng xây hạnh phúc.
Con yêu tự ngủ được là thành công kế tiếp của mình với con (sau vụ sinh thường con tròn trịa nhé). Giờ sắp tới là xây cho con nếp ăn ngoan và vui.
Xây dựng xây dựng.
Hát lên bài ca xây dựng :))) :xxx