Thứ Ba, 7 tháng 2, 2017

"Biết ơn là trí nhớ của trái tim"

Đến giờ bạn Thanh vẫn còn thấy lạ với cách mình ghi nhớ. Có những sự việc, câu chuyện, đoạn văn, câu thơ khi nó xảy ra, được kể, khi bạn đọc bạn không hiểu được ý nghĩa, thế nhưng bạn lại ghi nhớ nguyên vẹn. Bạn không phân tích chi thêm vào thời điểm đó, cứ thế ghi nhớ thôi. Rồi một lúc nào đó, những ký ức đã được ghi nhớ đó dội về. Và có thể, đến lúc đó, bạn chợt hiểu, chợt nhận ra ý nghĩa của chúng.
Hai câu thơ
Biết ơn là trí nhớ của trái tim
Tình yêu bẩm sinh đãng trí
thuộc 1 bài trong một tập thơ của Phan Huyền Thư, bạn mua tại Ngày thơ Việt Nam đầu tiên ở Quốc Tử Giám, năm 2003.
Khi ấy đọc, bạn chả hiểu má Huyền Thư định nói chi, mà bạn cứ nhớ. Nhớ và thấy nó vọng về nhiều lần...
Một lần rất gần đây thì bạn mới chợt hiểu.
Nhưng bạn không định bình 2 câu thơ này. Bạn định viết về Khói, chuyện bạn yêu Khói những chỗ nào. :)
Bạn nghĩ, viết ra trí nhớ của trái tim, để tránh "đãng trí". Cũng để ghi nhận một điều đẹp đẽ trong cuộc đời bạn.

1. Mấy hôm rồi bạn Thanh ốm. Bạn ho và sốt đùng đùng 39-40 độ.Uống hạ sốt mãi không hạ còn tăng lên, bạn còn lo lắng gọi cho má kể lể. Khói chăm sóc bạn dịu dàng tận tụy mà không đau khổ. Khói tỉnh queo làm bạn cười.

2. :| lại lên cơn "đãng trí" rồi. Chả còn nhớ yêu chỗ nào sất.
Lần sau mình hứa đã có hứng là viết hết 1 post luôn. :|