Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012

From give and take

Dạo này nghĩ nhiều đến chuyện được mất của cuộc đời, nghĩ mãi...
Người ta được cái này sẽ mất cái kia
được điểm này sẽ mất những tố chất nọ...
đâu đích xác là điểm cân bằng vừa đủ những cái mình cần, những cái mình có thể chịu đựng

Never ending story- Chuyện dài bất tận là một cuốn hấp dẫn ở những chương đầu vô cùng. Một thế giới rộng lớn mở ra, sự tung hô trí tưởng tượng như mình vẫn đề cao. Cho đến khi, cậu bé BBB bị quá trớn. trượt dài lạc lối trong thế giới Tưởng Tượng (do không có Ước Mơ dẫn đường), quên đi thực tại của mình.
Và mình dừng phắt lại việc đọc. Nhăn nhó, khó chịu. Những xấu xí của cậu bé BBB khi ấy có phần nào giống như mình không? Mình có đang sống như mơ giữa cuộc đời. Tương lai và dự định mờ nhạt. Luôn thấy mình xấu xí yếu ớt thiếu can đảm...

Và vì sao bạn rời xa tôi?




...and still somehow...

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

Nghiêm chỉnh quá thì chán ốm

Câu này được hot blogger Goldmun thốt ra trên blog của 1 hot blogger khác Nhị Linh (tức dịch giả Cao Việt Dũng) Đọc vẩn vơ thấy và tôi đã vỗ đùi đét 1 cái