Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012

17.9.2012

Không suy sụp hay đau khổ. Không khóc không nấc lên vì tiếc nuối những gì đã mất. Nhưng cảm xúc đến dần dần, từng ngày một nhận ra giá trị của những gì mình đã mất, những hình ảnh trong ký ức vọng về, 2 món đồ lớn mình được trao tặng.
Nhớ mốc này, để biết đã thêm được một bài học trong đời, về tai ương bất chợt. Những đề phòng cẩn trọng bé nhỏ, không bao giờ là thừa.

Đọc xong Nhân gian thất cách, thấy hụt hẫng. Nửa cuối hay là 1/3 cuối bị đuối, đọc thấy thiếu. Thoáng nghe phàn nàn về dịch làm mất mạch truyện, chắc là ở đoạn này. Nhưng dù sao thì cũng hẫng. Vài câu cuối truyện cũng không cứu được, làm tầm vóc truyện bị thui chột như một cái cây đáng nhẽ to cao đẹp zai nhưng đang lớn cắt luôn ngọn.
Anw, Mad world dưới sự thể hiện của Gary Jules vẫn cứ hay.

Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012

Thất lạc cõi người*

*hay Nhân gian thất cách
Mình đang đọc cuốn có tên như trên, thích lắm, vì tìm thấy mình, hiểu mình hơn qua những trang sách.
Tính viết gì đó mà đến giờ đi ngủ rồi :">

Nhân gian thất cách có cái nỗi lòng trăn trở dằn vặt chủ đạo giống như Mad World này, hôm nay nhờ zai mà mình nghe được, thấy thích quá đi mất.





All around me are familiar faces
Worn out places, worn out faces
Bright and early for their daily races
Going nowhere, going nowhere
Their tears are filling up their glasses
No expression, no expression
Hide my head I want to drown my sorrow
No tomorrow, no tomorrow

And I find it kinda funny
I find it kinda sad
The dreams in which I'm dying
Are the best I've ever had
I find it hard to tell you
I find it hard to take
When people run in circles
It's a very, very mad world mad world