Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

Thu không anh

Mùa thu đẹp vậy mà không có anh ở bên
Có con mà sao em vẫn cảm giác bơ vơ trơ trọi
Vì chúng mình đã gắn bó quá
Làm em thấy cần có anh ở bên quá

Từ trước hôm anh đi cả tuần, thoáng nghĩ phải xa anh 3 tháng nước mắt đã tự lăn dài
Giờ nước mắt cũng cứ lăn lăn, chặn tay vào khóe mắt cũng ko dừng lại mà dâng lên tràn qua tay

Em sẽ đếm từng ngày cho tới khi anh về, tới khi mình gặp nhau. Giới hạn của em là 92 ngày thôi nhé.

92 ngày này, em mong anh vẫn enjoy tất cả. Mong anh được nhìn ngắm cảm nhận trải nghiệm những không gian, cảnh vật, con người, văn hóa ở đất nước xa lạ. Mong anh giành thời gian để phát triển nội lực (tri thức và sức khỏe :D). Mong anh 'enjoy' cả nỗi nhớ em và con... Để tình cảm giữa chúng mình càng lớn lên và bền chặt.
Nhé.
Yêu anh.

Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

Feel your pain

"People are afraid of themselves, of their own reality; their feelings most of all. People talk about how great love is, but that’s bullshit. Love hurts. Feelings are disturbing. People are taught that pain is evil and dangerous.
How can they deal with love if they’re afraid to feel? Pain is meant to wake us up. People try to hide their pain. But they’re wrong. Pain is something to carry, like a radio. You feel your strength in the experience of pain. It’s all in how you carry it. That’s what matters. Pain is a feeling. Your feelings are a part of you. Your own reality. If you feel ashamed of them, and hide them, you’re letting society destroy your reality.

You should stand up for your right to feel your pain."
—Jim Morrison-