Mùa thu đẹp vậy mà không có anh ở bên
Có con mà sao em vẫn cảm giác bơ vơ trơ trọi
Vì chúng mình đã gắn bó quá
Làm em thấy cần có anh ở bên quá
Từ trước hôm anh đi cả tuần, thoáng nghĩ phải xa anh 3 tháng nước mắt đã tự lăn dài
Giờ nước mắt cũng cứ lăn lăn, chặn tay vào khóe mắt cũng ko dừng lại mà dâng lên tràn qua tay
Em sẽ đếm từng ngày cho tới khi anh về, tới khi mình gặp nhau. Giới hạn của em là 92 ngày thôi nhé.
92 ngày này, em mong anh vẫn enjoy tất cả. Mong anh được nhìn ngắm cảm nhận trải nghiệm những không gian, cảnh vật, con người, văn hóa ở đất nước xa lạ. Mong anh giành thời gian để phát triển nội lực (tri thức và sức khỏe :D). Mong anh 'enjoy' cả nỗi nhớ em và con... Để tình cảm giữa chúng mình càng lớn lên và bền chặt.
Nhé.
Yêu anh.