Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Tôi sợ quá những đoạn đời thay đổi

"Nào ai biết lòng yêu thành thật

Đã rơi rớt chỗ nào trên năm tháng mình đi

Sao ngoái trông chỉ thấy cỏ xanh rì?

Tôi sợ quá, những đoạn đời thay đổi"

Nguyễn Thiên Ngân

Lần này post blog có kèm nguồn hẳn hoi.

Hôm nay yếu người nên thấy sợ quá, sợ thật đấy. Lòng người, thủ đoạn, dằn vặt thay vì thương xót nhau. Mỗi thương nhớ giờ đúng như một loài hoa độc, không chỉ làm chóng mặt mà còn làm tim gan ruột dạ dày lòng mề lộn tùng phèo lên hết cả.

"Một ánh mắt buồn bã nhất thời cũng ngỡ rằng người bảo đừng đi
Mà ở lại thì có ích gì"

"Này em đã khóc chiều mưa đỉnh cao
Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu?"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét