Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012

"Cõi người ta" trong tôi

Đọc "Cõi người ta" của Saint Exupéry, tôi đã note ra những dòng như thế này, tối qua vừa xem thấy trong cuốn sổ cũ:

"Anh thuộc thành phần những sinh vật rộng, hài lòng chấp thuận đưa vòm lá cành mình, che phủ giúp những chân mây. Làm người ấy là biết nhận trách nhiệm. Ấy là biết tủi thẹn trước những khốn cùng, khổ lụy không do mình mà ra..."
Đọc Saint- Exupéry thật thú vị. (Nói "thú vị" vì không biết kiếm từ nào khác). Mình đã đọc Hoàng Tử Bé, còn mấy dòng trích dẫn trên là trong "Cõi người ta" mà mình đang đọc. Mấy chữ "sinh vật rộng" làm mình suy nghĩ nhiều. Thật hay ho! Trước, chỉ có thể biết loài cây nào đó có tán rộng, che mát... giờ mới nghĩ, từ "rộng" ấy có thể dùng để nói về sinh vật - tức là bao gồm cả cây cỏ, hoa lá, chim muông và con người. Thực ra, có thể đây chỉ là một phép so sánh ẩn từ "như" hay "giống như". Nhưng nếu Exupéry viết (hoặc Bùi Giáng dịch thành) "anh giống như một loài cây có tán rộng" thì thường quá. Thế nên "sinh vật rộng" giống như một định nghĩa, một khái niêm mới khiến người ta ( ^^ có thể là mỗi mình ta) thích thú làm sao.
Rồi "Làm người ấy là biết nhận trách nhiệm" nữa. Đây là một kiểu tuyên ngôn thôi. Nhưng thành thực mà nói mình chưa bao giờ chán ghét tuyên ngôn trong văn chương cả. Mình chê "Suối nguồn" tuyên ngôn nhiều quá mệt đầu, "Moon Palace" bị người khác chỉ ra cho mình vài chỗ mình cứ suy ngẫm hoài ấy chỉ là tuyên ngôn của lão Paul Aster thôi... Mỗi lần mình thấy tuyên ngôn ở đâu hợp với ý mình, mình lại gật gù, ôi viết hay thế thích quá. :">


Hehe, đọc tiếp "Cõi người ta" thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét