Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2012

Nỗi nhớ


Đã lâu không vào được blogger...
Sáng nay đã đi mua Đười ươi chân kinh của Bàng Giúi, qua lời giới thiệu của bạn Thọ và qua đọc trích dẫn trên Thư phòng. Nhìn cái bìa mà bật cười được một lúc lâu.

Bùi Giáng đại nhân, không phải là ngài thì chẳng ai dịch được Hoàng Tử Bé với Cõi người ta (2 cuốn tôi ưa thích vô cùng) được như thế đâu nhỉ. Tôi nghe người ta kể nhiều về ngài rồi, giờ tôi đọc ngài nhé.

Cái bài Nỗi nhớ của Phú Quang Thanh Lam hát, sao chẳng tìm được link nào hay như mình nghe hồi xưa.
"Tưởng như máu trong tim đông đặc
Nỗi nhớ dâng đây
dâng đầy..."
Mình rất yếu đuối rất buồn. Nhưng mình sẽ ổn.

Đã bao lần mình bị trôi vào một suy nghĩ nào đó, hình ảnh nào đó, mình đã mở to mắt, dừng hình như ấn pause, rồi lắc mạnh đầu để stop.
Đã bao lần mình ở mức năng lượng zero, tưởng như ngất vào buồn đau hoặc mọi thứ trở nên nhạt nhòa chỉ còn đau lòng thôi. Nhưng điều mình nghĩ là điều tốt nhất mình làm cho cuộc đời mình, ấy là đã tự vực mình dậy, tự kiếm việc để làm, tự nghĩ mình phải thoát ra...
Dù cho có cô độc đến đâu...
Tự nhủ, tình cảm lớn phải giành cho người xứng đáng, hãy trao tặng nó cho người xứng đáng!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét