Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

Có được không em?

"...tự làm đau mình bằng cách giữ lấy bão giông và nhường phần bình yên nhỏ bé
cho những người mình yêu thương lặng lẽ
rồi có được gì đâu?
Rồi có được gì khi một mình mình chống chọi với đêm thâu
rồi có được gì khi trên hai vai ngày nhiều thêm vết xước
rồi có được gì khi mỉm cười mà trong lòng chất đầy đau đớn
rồi có được gì khi chìa tay ra mà trái tim hoàn toàn biết trước
mình sẽ thua…

Bỏ xuống đi
cuộc đời của chúng ta đâu thể giống như một câu chuyện đùa
kể cho người này, người kia nghe để mua vui lòng thương hại
mình hiểu rõ yêu thương thẳm sâu nhất là yêu thương của những con người từng trải
một cái xiết tay, một cái tựa vai… có thể khiến con người ta cam tâm đánh đổi
cả một cuộc đời tính từ lúc lớn khôn!

Mang một thứ gì đó trên vai có thể làm cho con người ta hạnh phúc vô cùng
như được chia sẻ và bao dung mà ít ai làm được
cảm giác của một người thấy mình chịu đau giỏi hơn người khác
cảm giác của một người thấy mình ngồi trong bóng đêm mà tình yêu tỏa sáng
cảm giác của một người đứng im mà thấy mình nhìn ra cả một thế giới rộng lớn
nào có biết được đâu?

Có biết được chúng ta đang tin vào một thứ giống nước chảy dưới chân cầu
tin vào một thứ được nắm giữ bởi một người mà ta không thể giữ
tin vào một tình yêu mà ngay cả ta cũng không chắc chắn là đầy đủ
tin vào số phận đã dạy cho ta cách biết ơn một con người làm cho ta mất ngủ
với nước mắt suốt chiều dài của đêm…"

Có đồng cảm không hả, Kưm của chị?

Có được không (Nguyễn Phong Việt)

1 nhận xét: