Thứ Hai, 20 tháng 2, 2012

Biết nói gì

Biết nói gì khi thấy trong mình rối rắm và nhàn nhạt.
Hình như mình đang trật khỏi đường ray nào đấy...lệch khỏi những gì mình mong muốn mình trở thành...
Hôm nay đọc blog 1 bạn, thấy bạn ấy nói giống mình vẫn nghĩ tóa. :x Bạn ấy nói bạn ấy thích đọc tiểu thuyết, không thích đọc những sách dạng kĩ năng mềm, self-help, kiểu Đắc nhân tâm. :x Quả thực, mình không hiểu được nếu có ai giành đủ thời gian cho việc đọc, mà thích được kiểu sách ấy. Thiết thực, giúp ích gì đó cho cuộc đời họ, okie. Nhưng hớt váng lắm. Và mình thấy, chỉ cần đọc tiểu thuyết thôi, mình cũng được học cả những vấn đề ấy, được nhìn nhận cuộc đời và con người, được học cách đánh giá, soi xét vấn đề...theo một cách tiếp cận rất êm đềm, sâu lắng và tự nhiên. Và không chộp giật.
Mình rất thích một câu mà người bạn mình nói (bạn Thọ) mình thấy trên fb bạn ấy.: " Sách,có người dùng để mài bén nhãn quan, có người lại dùng thay luôn đôi mắt".
Loại sách self-help, phải cái lại rất hay: bạn phải, bạn nên, bạn hãy... Có phải như thế đã thay luôn con mắt nhìn nhận và một bước tư duy của bạn không? :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét