Hôm nay bố Khói đi công tác đột xuất, mẹ quanh quẩn lọ mọ một mình một hồi thấy lòng mình chùng xuống. Mẹ quen hơi bố quá đi mất, bố mới một tối không về mà đã nhớ nhung trống trải rồi. Nhưng không quen hơi mới lạ ấy Khôi nhỉ, khi bố Khói chiếm cứ hầu hết thời gian trong ngày của mẹ (lúc ăn, ngủ, chơi bời, chat chit) và cùng lúc ấy làm mẹ cười rất nhiều. Những khoảng thời gian bố Khói làm mẹ bực bội khó chịu hay tủi thân thì ít ỏi còn những cảm xúc mẹ thấy thường xuyên nhất là vui, hạnh phúc, yêu. Mẹ cảm thấy yêu, thấy gắn bó với bố Khói- từ da thịt mềm mịn đến cả cái khoảng không dịu dàng sinh động lém lỉnh quanh bố.
...
Mẹ đang không tưởng tượng nổi mẹ sẽ không có bố Khói bên cạnh trong 3 tháng như thế nào đây. Lỡ bố Khói thi được và được đi NewZealand nhỉ. Khỉ gió cái "lỡ" xác suất cao này. Kể ra có những lúc mẹ bốc đồng và lạc quan ghê sợ >"<.
Mẹ mang thai tuần thứ 28 tức là con đã 26 tuần trong bụng mẹ. Con đã đạp trả lúc bố Khói vỗ bụng mẹ gọi. Đã đạp đến nẩy tay mẹ lên. Và chỉ nghĩ tới việc con sẽ như thê nào thôi là mẹ đã mỉm cười. Mẹ không mong Khôi trắng xinh đẹp đẽ mấy đâu. Mẹ mong Khôi là chàng trai khỏe mạnh, độc lập, cá tính, hiếu động, tò mò ham hiểu biết và tình cảm. Mong Khôi gần gũi gắn bó với bố mẹ, mong Khôi sẽ chia sẻ được với bố mẹ thật nhiều.
Từ khi mang thai Khôi đến giờ, thay đổi nổi bật nhất của mẹ là dễ xúc động hơn. Mẹ dễ tủi thân, dễ bực, dễ cáu, dễ ghét ai đó. Nhưng ngồi nghĩ lại, cái nổi bật nhất này và cả những cái ít nổi bật hơn như thay đổi tiêu cực ngoại hình, những vụ ngứa ngáy, vài lúc mệt mỏi đều là chuyện nhỏ. Phần là vì mẹ khỏe mạnh. Phần chính nữa là vì bố Khói yêu thương chiều chuộng mẹ đó.
Hẹn gặp Khôi 12 tuần nữa nhé. :*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét