Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2012

Người phàm/ Everyman- Phillip Roth

Anh quyết định từ giờ đọc xong cuốn nào anh sẽ viết ít nhất vài dòng về cuốn đó.
Một cuốn nhỏ, mỏng, giúp anh phá tan cái dớp đọc dở sách rồi vứt đó bao lâu nay.
Cuốn này anh đã bật cười khi đọc đoạn nói về tôn giáo như này:

Từ khi còn rất trẻ ông đã nhận ra rằng tôn giáo chỉ là một trò lừa, và ông thấy tất cả tôn giáo đều gớm ghiếc, coi những nghi lễ vớ vẩn sặc mùi mê tín là vô nghĩa, ấu trí, không thể chịu nổi sự ngây thơ toàn tập ấy- kiểu nói chuyện chỉ dành cho trẻ con, sự ngay thẳng đạo đức và đám con chiên những tín đồ nhiệt huyết. Với ông thì đừng có nói mấy lời bịp bợm về cái chết và về Chúa trời hay những tưởng tượng lỗi thời về thiên đường thiên điếc. Chỉ có thân thể của chúng ta, được sinh ra để sống và chết theo những điều kiện mà những thân thể đã sống và chết trước chúng ta quy định. Nếu bảo ông đã định vị được vai trò triết học cho bản thân mình, thì chính là điều đó - ông đã nhận ra nó từ rất sớm, một cách bản năng và dủ nó có giản lược đến đâu, thì toàn bộ cũng chỉ có thế. Nếu có bao giờ viết tự truyện, ông sẽ gọi nó là Cuộc sống và Cái chết của một thân thể Giống đực. Nhưng sau khi nghỉ hưu ông lại trở thành một họa sĩ chứ chẳng phải nhà văn, vậy nên ông đành đặt cái tên đó cho một loạt tác phẩm trừu tượng của mình.
Haha, thật là làm mình nhớ tới Cuộc đời của Pi quá.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét