Hôm nay không vội, sau khi chạy hùng hục và cả tập tành mấy bài aer, dừng lại một chỗ, ngồi nhìn ra hồ và thư thả nghe nhạc từ cái ipod cũ gỉn lủng cà lủng củng. Chọn bừa một album của Eva Cassidy, American Tune. Bài đầu tiên trong album là: Drowning in the sea of love. Ngẩn người ra luôn. Chết đuối trong biển tình. Lúc ấy mới nhận ra một điều rằng, thực ra, mình sến điên. Kiểu có thể chết vì tình ái được.
Bài thích trong album là True Colors cơ. Vì những dòng sau đây chảy thẳng vào tai (dù trình tiếng Anh lèm nhèm vớ vẩn vẫn nghe thấy)
But I see your true coloursNhững gì mình mong đợi là như thế đấy...true colors...
Shining through
I see your true colours
That's why I love you
So don't be afraid to let them show
Your true colours
True colours are beautiful,
Like a rainbow
Quay lại chuyện nhận thức ra sự sến của bản thân. Thành thật mà nói, từ sến mình dùng để tự vệ, để cười nhạo chính bản thân. Cái bản thân có xu hướng yếu đuối ủy mị này. Có giai đã nói với mình: Em cứ cố gắng, gồng mình lên mãi sẽ rất mỏi đôi vai. Em hãy cứ là chính mình, khi buồn cứ buồn, khi mềm yếu cứ mềm yếu.
Nhưng giai ơi, cái mâu thuẫn tồn tại từ khi em ra đời này, đâu có dễ nói là làm được. Em không muốn em yếu đuối ủy mị, em không muốn mình như thế, không muốn ai phải nhìn em với ánh mắt ái ngại, không muốn ai nghĩ là cần giang tay nâng đỡ cái linh hồn tội nghiệp kia. Chính cái sự không muốn rất mạnh mẽ này khiến em mạnh mẽ lên thật. Em vượt qua những sóng gió... Và em chẳng chết đuối trong biển tình.
Em sẽ là kiểu người, ngụp lặn trong biển tình, rồi trèo lên bờ, nghỉ. Còn sức thì tiếp, không thì thôi. :))))
Thế đấy!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét