And smoke gets in my eyes...
Những lời dài không hợp với bản nhạc này, cũng sẽ không nói lên được tâm trạng em lúc này. Nhưng em muốn viết ra gì đó, để tạm biệt tháng mười một của em. Tháng mười một của em.
Dù sao, người ta vẫn thường nhớ lời đã nói, từ ngữ câu chữ viết ra, hơn là một trạng thái, một cảm giác.
Cái em nhớ, lại luôn là cảm giác, là cái không khí trong một cuộc chuyện trò nào đấy chẳng hạn... Em dở hơi...Em không thích là cái kiểu con gái Văn vở, mơ mộng lãng đãng. Em không thích mình mơ mộng. Nhưng em mơ mộng không thể dấu nổi (ý là em không thể tự lừa mình rằng mình không mơ mộng được nữa,hè).
Tạm biệt tháng 11, em sơn móng tay đen. Và em đợi đợt gió lạnh tháng 12 về. :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét