Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011
The sunshine said Good morning to me
Sáng Chủ nhật thức dậy, ánh nắng vào tận góc tường sát giường em nằm mà nói Good morning. Em mỉm cười với nắng, take him some photos, rồi ngồi dậy tựa lưng vào tường mà miên man nghĩ...về các gái của mình
Nghĩ về bạn Hiền, giờ đang ở trong tpHCM chơi.
Nghĩ về Linh,sắp xong nợ với cái đất HN này để về với mảnh đất quê hương bình an êm đềm rồi
Nghĩ về Toanh, sắp take a change, bỏ cái Ngân hàng nhà nát (hê hê) nhảy qua một chỗ đang thay đổi chuyển mình mạnh mẽ..chẹp chẹp
Về Dương,với cuộc đời hàng khủng Dương vun vén được, một gia đình, một đứa con (so cute), một tình yêu dài rộng và đam mê...(vẹn toàn được như thế mà ko phải hàng khủng à?)
Rồi em lại quay lại chính mình. Em đã nói em mắc bệnh "nghĩ quá nhiều về mình và hoài nghi chính nó" rồi nhé. Em vô hướng quá đi mất. Em u tối mịt mù quá đi mất. Em buồn và sốt ruột về mình lắm rồi.
What should I do?
Có Anh- thì em có bớt vô hướng đi không?
Anh- the man I love, anh sẽ "thắp ánh sáng cho linh hồn tôi khi ưu tư đang chất đầy" nhá?? Anh sẽ "là tia nắng trong em" nhá? Anh sẽ là phương hướng của đời em nhá? Anh sẽ dắt em theo nhá?
Thế có được không nhỉ? Khi có một thằng "Anh" đến, ta quăng cho nó tất cả các công việc nặng nhọc trên đây. Nó sẽ sợ hãi mà chạy mất không?
Cái đồ vớ vẩn này.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét