:| Cũng biết giận đấy. Cũng biết cáu đấy.
Thật
x-( x-(
Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011
Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011
Có được không em?
"...tự làm đau mình bằng cách giữ lấy bão giông và nhường phần bình yên nhỏ bé
cho những người mình yêu thương lặng lẽ
rồi có được gì đâu?
Rồi có được gì khi một mình mình chống chọi với đêm thâu
rồi có được gì khi trên hai vai ngày nhiều thêm vết xước
rồi có được gì khi mỉm cười mà trong lòng chất đầy đau đớn
rồi có được gì khi chìa tay ra mà trái tim hoàn toàn biết trước
mình sẽ thua…
Bỏ xuống đi
cuộc đời của chúng ta đâu thể giống như một câu chuyện đùa
kể cho người này, người kia nghe để mua vui lòng thương hại
mình hiểu rõ yêu thương thẳm sâu nhất là yêu thương của những con người từng trải
một cái xiết tay, một cái tựa vai… có thể khiến con người ta cam tâm đánh đổi
cả một cuộc đời tính từ lúc lớn khôn!
Mang một thứ gì đó trên vai có thể làm cho con người ta hạnh phúc vô cùng
như được chia sẻ và bao dung mà ít ai làm được
cảm giác của một người thấy mình chịu đau giỏi hơn người khác
cảm giác của một người thấy mình ngồi trong bóng đêm mà tình yêu tỏa sáng
cảm giác của một người đứng im mà thấy mình nhìn ra cả một thế giới rộng lớn
nào có biết được đâu?
Có biết được chúng ta đang tin vào một thứ giống nước chảy dưới chân cầu
tin vào một thứ được nắm giữ bởi một người mà ta không thể giữ
tin vào một tình yêu mà ngay cả ta cũng không chắc chắn là đầy đủ
tin vào số phận đã dạy cho ta cách biết ơn một con người làm cho ta mất ngủ
với nước mắt suốt chiều dài của đêm…"
Có đồng cảm không hả, Kưm của chị?
Có được không (Nguyễn Phong Việt)
Thứ Hai, 12 tháng 12, 2011
Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2011
Chân dung trẻ tự kỷ
Trẻ tự kỷ vốn là những bé nhạy cảm, tâm hồn mong manh. Bé có thể xúc động khôn nguôi vì những điều bé nhỏ, đơn giản, tưởng chừng như là một "?", một vài tấm hình tự dưng bé thấy trong máy mình, hoặc bé gọi mà người ta không nghe, không đáp lại.
Trẻ tự kỷ bản chất là những bé nhiều tình cảm, nhưng không biết thể hiện tình cảm của mình, không biết cách nói cho người khác biết mình cần gì muốn gì. Nên không có được những tình cảm như mong muốn.
Trẻ tự kỷ cần được thấu hiểu, khuyến khích động viên cởi mở cõi lòng. Để tiếp cận trẻ tự kỷ, hãy chân thành, trong sáng, tự nhiên và thấu hiểu. Đặc biệt quan trọng cần để cho bé biết bạn không ngừng quan tâm, luôn hướng về bé.
Hehe. Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.
Mong đợi ngậm ngùi
Trong lúc đợi mẹ ở hiệu sách, đã vớ tạm mấy cuốn truyện đọc.
Một cuốn mỏng của một bạn nữ người Nhật Bổn nào đó được các bạn làm sách (dám) xưng tụng là sánh ngang với Murakami 8-x Đọc chán lè và dĩ nhiên mình đã Delete bạn ấy cùng những gì liên quan ra khỏi bộ nhớ. Quên những thứ không hay là một việc khá tự nhiên với mình.
Một cuốn tuyển truyện ngắn của Phan Hồn Nhiên. Truyện Phan Hồn Nhiên (theo trí nhớ của mình) có màu sắc thường giống nhau, mang lại những cảm nhận giống nhau. Nhói lòng và xúc động (ấy là mình dễ xúc động với những nỗi cô đơn trong truyện Phan Hồn Nhiên thế). :-s Muốn làm một cái so sánh là, truyện bạn Nhiên giống với những bức ảnh đèm đẹp, phớt gợi ra điều gì đấy của các bạn trẻ yêu nhiếp ảnh rất dễ tìm thấy trên mạng thời gian này. Nhận xét có vẻ tinh tướng thế, nhưng mình thích truyện ngắn bạn Nhiên. Thích những tình cảm giản di sâu lắng vượt khỏi những phù phiếm, những thứ chán è của đời thường và xã hội. Là sự thấu hiểu, thông cảm. Là sự cảm nhận thấy nhau, cảm nhận thấy cái linh hồn cô độc của nhau.
Nói chung, bạn Phan Hồn Nhiên phác họa lên đúng cái mình thích.
Trong một truyện của bạn, 2 nhân vật chính sau khi thấy nhau đã thốt lên như này:
Nghe êm và trong trẻo thế...
Mình thuộc kiểu người không mấy thích những thứ êm đềm. Thích trà đặc, cafe đặc, chocolate đắng, thích những thứ gai góc trần trụi, thích mùi Đức hơn mùi Pháp. Thế nhưng mình vẫn thích cái êm đềm trong trẻo trong cái truyện ngắn ấy của bạn Nhiên. Giữa cái cuộc đời bụi mù và mức độ ô nhiễm không khí ngày càng tăng này, một tình yêu trong trẻo lại càng thật quý báu.
Căn bệnh mãn tính khiến mình lại phân vân, có phải mình còn trẻ, mình nhiều ảo tưởng nên mình mới mong đợi và thích những điều như thế. Thấy xúc động và vấn vương với câu văn kia...
* Mình nhớ là bác Umberto Eco trong Đi tìm sự thật biết cười có nói là, tựa đề chả cần phải liên quan gì đến nội dung cả. :))
Một cuốn mỏng của một bạn nữ người Nhật Bổn nào đó được các bạn làm sách (dám) xưng tụng là sánh ngang với Murakami 8-x Đọc chán lè và dĩ nhiên mình đã Delete bạn ấy cùng những gì liên quan ra khỏi bộ nhớ. Quên những thứ không hay là một việc khá tự nhiên với mình.
Một cuốn tuyển truyện ngắn của Phan Hồn Nhiên. Truyện Phan Hồn Nhiên (theo trí nhớ của mình) có màu sắc thường giống nhau, mang lại những cảm nhận giống nhau. Nhói lòng và xúc động (ấy là mình dễ xúc động với những nỗi cô đơn trong truyện Phan Hồn Nhiên thế). :-s Muốn làm một cái so sánh là, truyện bạn Nhiên giống với những bức ảnh đèm đẹp, phớt gợi ra điều gì đấy của các bạn trẻ yêu nhiếp ảnh rất dễ tìm thấy trên mạng thời gian này. Nhận xét có vẻ tinh tướng thế, nhưng mình thích truyện ngắn bạn Nhiên. Thích những tình cảm giản di sâu lắng vượt khỏi những phù phiếm, những thứ chán è của đời thường và xã hội. Là sự thấu hiểu, thông cảm. Là sự cảm nhận thấy nhau, cảm nhận thấy cái linh hồn cô độc của nhau.
Nói chung, bạn Phan Hồn Nhiên phác họa lên đúng cái mình thích.
Trong một truyện của bạn, 2 nhân vật chính sau khi thấy nhau đã thốt lên như này:
Thật lạ lùng khi trái tim chớm yêu, không ngừng hát khẽ rằng còn bao điều tốt lành đang chờ phía trước
Nghe êm và trong trẻo thế...
Mình thuộc kiểu người không mấy thích những thứ êm đềm. Thích trà đặc, cafe đặc, chocolate đắng, thích những thứ gai góc trần trụi, thích mùi Đức hơn mùi Pháp. Thế nhưng mình vẫn thích cái êm đềm trong trẻo trong cái truyện ngắn ấy của bạn Nhiên. Giữa cái cuộc đời bụi mù và mức độ ô nhiễm không khí ngày càng tăng này, một tình yêu trong trẻo lại càng thật quý báu.
Căn bệnh mãn tính khiến mình lại phân vân, có phải mình còn trẻ, mình nhiều ảo tưởng nên mình mới mong đợi và thích những điều như thế. Thấy xúc động và vấn vương với câu văn kia...
* Mình nhớ là bác Umberto Eco trong Đi tìm sự thật biết cười có nói là, tựa đề chả cần phải liên quan gì đến nội dung cả. :))
Thứ Năm, 8 tháng 12, 2011
Tâm xự
Hum nay đọc blog bạn Hiền, mới chợt nhận ra blog bạn cũng có hình mấy con chim bay. Nhưng nhỏ hơn của mình. Được cái giống là bọn chúng đều bay đi đâu đó. Của bạn Hiền bay về bên phải, xét từ vị trí laptop của mình thì là bay về phương Nam, của mình bay về bên trái, phương Bắc.
Lúc nãy muốn phone bạn Hiền, rủ bạn đi quán cafe ở Trường Chinh của giai có tai nghe Bose cũ giới thiệu. Nhưng chẳng biết liên lạc với bạn bằng số nào. Có mấy tin nhắn đầy tâm trạng gửi vào số 093 not delivered. Có mấy lúc mình sẵn sàng đề chia sẻ những khúc quanh co góc tối tâm hồn mí bạn Hiền cũng hem liên lạc được. Mấy lúc muốn làm gì đó cho bạn Hiền cũng hem liên lạc được. Lúc muốn trả tiền cũng hem liên lạc được :"> :"> Nên giờ hết muốn trả tiền òi. Dù những cái khác vẫn muốn. Bạn Hiền bé nhỏ bao giờ mí thoải mái và cười cả trong ánh mắt khi ở bên mình nhỷ?
Hum nay nấu cơm, thì 2 pet đều dạt nhà. Lúc nấu cơm có nhận ra rằng mình đã lâu lắm không nấu cơm. Lúc ăn cơm có nhận ra rằng đã lâu lắm không ăn cơm 01 mình. Lúc ăn cơm 1 mình có nhận ra rằng mình đã lâu lắm không xem phim truyền hình.
Bạn Ngọc Bích dự báo thời tiết nhìn nặng nề căng thẳng ế. À không, nhìn bạn ấy nghiêm túc, tốt. Tuy nhiên 2 bên lông mày dãn ra một tí thì tốt, đừng nhíu mày bạn Bích, sẽ xinh hơn nhiều đấy. :-ss Ối giời bạn ấy báo tin dữ, giời lạnh òi.
Oh, vừa viết blog vừa làm các việc khác lạc đề quá. Up tạm cái ảnh để kết thúc vấn đề vậy.
Pic này mình thích nhưng giai nhìn đều bảo chả xinh bằng ngoài đời :))
Pic này để quảng cáo tình cảm của mình với 02 pet. Có pet lòng ta tươi sáng hơn :D
Lúc nãy muốn phone bạn Hiền, rủ bạn đi quán cafe ở Trường Chinh của giai có tai nghe Bose cũ giới thiệu. Nhưng chẳng biết liên lạc với bạn bằng số nào. Có mấy tin nhắn đầy tâm trạng gửi vào số 093 not delivered. Có mấy lúc mình sẵn sàng đề chia sẻ những khúc quanh co góc tối tâm hồn mí bạn Hiền cũng hem liên lạc được. Mấy lúc muốn làm gì đó cho bạn Hiền cũng hem liên lạc được. Lúc muốn trả tiền cũng hem liên lạc được :"> :"> Nên giờ hết muốn trả tiền òi. Dù những cái khác vẫn muốn. Bạn Hiền bé nhỏ bao giờ mí thoải mái và cười cả trong ánh mắt khi ở bên mình nhỷ?
Hum nay nấu cơm, thì 2 pet đều dạt nhà. Lúc nấu cơm có nhận ra rằng mình đã lâu lắm không nấu cơm. Lúc ăn cơm có nhận ra rằng đã lâu lắm không ăn cơm 01 mình. Lúc ăn cơm 1 mình có nhận ra rằng mình đã lâu lắm không xem phim truyền hình.
Bạn Ngọc Bích dự báo thời tiết nhìn nặng nề căng thẳng ế. À không, nhìn bạn ấy nghiêm túc, tốt. Tuy nhiên 2 bên lông mày dãn ra một tí thì tốt, đừng nhíu mày bạn Bích, sẽ xinh hơn nhiều đấy. :-ss Ối giời bạn ấy báo tin dữ, giời lạnh òi.
Oh, vừa viết blog vừa làm các việc khác lạc đề quá. Up tạm cái ảnh để kết thúc vấn đề vậy.
Pic này mình thích nhưng giai nhìn đều bảo chả xinh bằng ngoài đời :))
Pic này để quảng cáo tình cảm của mình với 02 pet. Có pet lòng ta tươi sáng hơn :D
Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011
Love me like a river does
Cám ơn bác François đã share cái này với em.
Nỗi buồn của em, mang màu như bạn Melody Gardot trong bài này...
Estranged
Là bài dài nhứt trong album Use your Illusion II của Gun'n'Roses 9 phút.
Chỉ với 4 câu này:
When you're talkin to yourself
And nobody's home
You can fool yourself
You came in this world alone
Bài hát biến thành bài anh để ý nhất album.
Sự cô độc có thể biến con người ta thành điên loạn như thế nào? >"<
Anh lại nhớ tới Trăm Năm Cô Đơn và mấy cuốn khác của Gabriel Garcia Maquez.
Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011
Ngôi nhà ngăn nắp giành cho người rỗng tuếch
Thật bõ công chờ đợi
Trời lạnh cho tê người
Tê buốt hai đôi bàn tay luôn
:x :x :x
Vô hướng khiến cho con người ta dễ làm nhiều chiện linh tinh quá. Haiza. Anh sẽ chỉ như vầy hết tháng 12 thoai. Anh hứa, anh thề, anh đảm bảo.
Câu tiêu đề kia nhặt trên blog của 1 real man (hehe). Mềnh vốn cả tin giai nói gì nghe thế, nên là, hê hê hê. :">
Hãy tin anh, anh chỉ bừa bộn, nhưng anh không bẩn, cũng không rỗng tuếch.
Trời lạnh cho tê người
Tê buốt hai đôi bàn tay luôn
:x :x :x
Vô hướng khiến cho con người ta dễ làm nhiều chiện linh tinh quá. Haiza. Anh sẽ chỉ như vầy hết tháng 12 thoai. Anh hứa, anh thề, anh đảm bảo.
Câu tiêu đề kia nhặt trên blog của 1 real man (hehe). Mềnh vốn cả tin giai nói gì nghe thế, nên là, hê hê hê. :">
Hãy tin anh, anh chỉ bừa bộn, nhưng anh không bẩn, cũng không rỗng tuếch.
Thứ Tư, 30 tháng 11, 2011
It comes to the end of November
And smoke gets in my eyes...
Những lời dài không hợp với bản nhạc này, cũng sẽ không nói lên được tâm trạng em lúc này. Nhưng em muốn viết ra gì đó, để tạm biệt tháng mười một của em. Tháng mười một của em.
Dù sao, người ta vẫn thường nhớ lời đã nói, từ ngữ câu chữ viết ra, hơn là một trạng thái, một cảm giác.
Cái em nhớ, lại luôn là cảm giác, là cái không khí trong một cuộc chuyện trò nào đấy chẳng hạn... Em dở hơi...Em không thích là cái kiểu con gái Văn vở, mơ mộng lãng đãng. Em không thích mình mơ mộng. Nhưng em mơ mộng không thể dấu nổi (ý là em không thể tự lừa mình rằng mình không mơ mộng được nữa,hè).
Tạm biệt tháng 11, em sơn móng tay đen. Và em đợi đợt gió lạnh tháng 12 về. :)
Những lời dài không hợp với bản nhạc này, cũng sẽ không nói lên được tâm trạng em lúc này. Nhưng em muốn viết ra gì đó, để tạm biệt tháng mười một của em. Tháng mười một của em.
Dù sao, người ta vẫn thường nhớ lời đã nói, từ ngữ câu chữ viết ra, hơn là một trạng thái, một cảm giác.
Cái em nhớ, lại luôn là cảm giác, là cái không khí trong một cuộc chuyện trò nào đấy chẳng hạn... Em dở hơi...Em không thích là cái kiểu con gái Văn vở, mơ mộng lãng đãng. Em không thích mình mơ mộng. Nhưng em mơ mộng không thể dấu nổi (ý là em không thể tự lừa mình rằng mình không mơ mộng được nữa,hè).
Tạm biệt tháng 11, em sơn móng tay đen. Và em đợi đợt gió lạnh tháng 12 về. :)
Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011
Tuyên ngôn
"If someone wants to be a part of your life. They'll make an effort to be in it. So don't bother reserving a space in your heart for someone who doesn't make an effort to stay"
Chẳng may đọc phải mấy ý thơ hay. Ta note ra ngay dưới tuyên ngôn này.
"Em muốn anh như bàn tay
Xòe ra là gặp"
"Lẽ nào em buộc cánh anh
Buộc cánh anh
Buộc cánh anh cũng chẳng thành tình yêu"
*Lời ru với anh* (Lý Phương Liên)
Chẳng may đọc phải mấy ý thơ hay. Ta note ra ngay dưới tuyên ngôn này.
"Em muốn anh như bàn tay
Xòe ra là gặp"
"Lẽ nào em buộc cánh anh
Buộc cánh anh
Buộc cánh anh cũng chẳng thành tình yêu"
*Lời ru với anh* (Lý Phương Liên)
Rồi như đá ngây ngô
Đôi khi có mưa giữa khuya hồn tôi bỗng vu vơ
Đôi khi thấy trăm vết thương rồi như đá ngây ngô.....................................................................
Đôi khi thấy trăm vết thương rồi như đá ngây ngô.....................................................................
Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011
The sunshine said Good morning to me
Sáng Chủ nhật thức dậy, ánh nắng vào tận góc tường sát giường em nằm mà nói Good morning. Em mỉm cười với nắng, take him some photos, rồi ngồi dậy tựa lưng vào tường mà miên man nghĩ...về các gái của mình
Nghĩ về bạn Hiền, giờ đang ở trong tpHCM chơi.
Nghĩ về Linh,sắp xong nợ với cái đất HN này để về với mảnh đất quê hương bình an êm đềm rồi
Nghĩ về Toanh, sắp take a change, bỏ cái Ngân hàng nhà nát (hê hê) nhảy qua một chỗ đang thay đổi chuyển mình mạnh mẽ..chẹp chẹp
Về Dương,với cuộc đời hàng khủng Dương vun vén được, một gia đình, một đứa con (so cute), một tình yêu dài rộng và đam mê...(vẹn toàn được như thế mà ko phải hàng khủng à?)
Rồi em lại quay lại chính mình. Em đã nói em mắc bệnh "nghĩ quá nhiều về mình và hoài nghi chính nó" rồi nhé. Em vô hướng quá đi mất. Em u tối mịt mù quá đi mất. Em buồn và sốt ruột về mình lắm rồi.
What should I do?
Có Anh- thì em có bớt vô hướng đi không?
Anh- the man I love, anh sẽ "thắp ánh sáng cho linh hồn tôi khi ưu tư đang chất đầy" nhá?? Anh sẽ "là tia nắng trong em" nhá? Anh sẽ là phương hướng của đời em nhá? Anh sẽ dắt em theo nhá?
Thế có được không nhỉ? Khi có một thằng "Anh" đến, ta quăng cho nó tất cả các công việc nặng nhọc trên đây. Nó sẽ sợ hãi mà chạy mất không?
Cái đồ vớ vẩn này.
Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2011
Ta có thể si tình đến đâu?
Dám đặt câu hỏi này là ta đã thay đổi nhiều rồi. Ta thẳng thắn với cõi lòng ta hơn. :)
Chuyện si tình, có nhiều câu chuyện nổi tiếng. Tại sao nó lại nổi tiếng và khiến nhân loại ham thích? Phải chăng vì ấy là một dấu hiệu của nhiệt thành và dũng cảm?
Thử google "si tình" kết quả tìm kiếm nổi bật là: Si tình và những hậu quả đau lòng. Cơn cuồng sát của kẻ si tình. Đa tình như mẻo cái, si tình như mèo đực :-ss
Google cũng cho ta thấy một trắc nghiệm độ si tình như này. Kết quả của ta là: "Độ si tình của bạn là 65% Bạn cho rằng đã là tình yêu thì cần yêu hết mình. Nhưng một điều thú vị là khi bạn chia tay người ấy, bạn lại nhanh chóng thoát khỏi trạng thái si tình và quên ngay đi mối tình; tiếp tục yêu một người khác. Lúc này bạn cũng lại rơi vào trạng thái yêu điên cuồng khiến họ bất ngờ và choáng ngợp." Her her :-ss
Ta tiếp tục đặt câu hỏi "Si tình hay không si tình?". Và ta tự nghĩ rằng câu hỏi này không tương tự như câu hỏi Tobe or not tobe để mà phải lăn tăn suy ngẫm. Đơn giản thôi: Điên ah, thời buổi này ai người ta còn làm thế? Không có si siếc gì cả hết, nhá!
Chuyện si tình, nó như một xoáy nước...Người nào đang ở giữa dòng rồi, đừng mơ thoát. Còn nếu đang mon men gần bờ, khôn hồn, hãy quay đầu lại. Quay đầu là bờ, phải không nào? :)
Chuyện si tình, có nhiều câu chuyện nổi tiếng. Tại sao nó lại nổi tiếng và khiến nhân loại ham thích? Phải chăng vì ấy là một dấu hiệu của nhiệt thành và dũng cảm?
Thử google "si tình" kết quả tìm kiếm nổi bật là: Si tình và những hậu quả đau lòng. Cơn cuồng sát của kẻ si tình. Đa tình như mẻo cái, si tình như mèo đực :-ss
Google cũng cho ta thấy một trắc nghiệm độ si tình như này. Kết quả của ta là: "Độ si tình của bạn là 65% Bạn cho rằng đã là tình yêu thì cần yêu hết mình. Nhưng một điều thú vị là khi bạn chia tay người ấy, bạn lại nhanh chóng thoát khỏi trạng thái si tình và quên ngay đi mối tình; tiếp tục yêu một người khác. Lúc này bạn cũng lại rơi vào trạng thái yêu điên cuồng khiến họ bất ngờ và choáng ngợp." Her her :-ss
Ta tiếp tục đặt câu hỏi "Si tình hay không si tình?". Và ta tự nghĩ rằng câu hỏi này không tương tự như câu hỏi Tobe or not tobe để mà phải lăn tăn suy ngẫm. Đơn giản thôi: Điên ah, thời buổi này ai người ta còn làm thế? Không có si siếc gì cả hết, nhá!
Chuyện si tình, nó như một xoáy nước...Người nào đang ở giữa dòng rồi, đừng mơ thoát. Còn nếu đang mon men gần bờ, khôn hồn, hãy quay đầu lại. Quay đầu là bờ, phải không nào? :)
Stop facebooking and linhtinhing
Iếu FB nữa đâu. Tốn time lắm. Và vớ vỉn lắm. Chả làm được gì bổ, lại còn đâm ra chán ngán.
Éo... nữa đâu. Bực lắm và đau cái lòng sĩ bọ của anh lắm.
Tất cả chỉ tại ta quá linh tinh. Quá linh tinh. Quá vớ vỉn. Quá dễ xao động. 8-x 8-x
Điên người.
Hô hô. Có thứ không chán mà ta quên mất. Ấy là:
- Buồn nôn- Jean Paul Sartre
- Câu chuyện dòng sông, Mối tình chàng nhạc sĩ - Herman Hess
Đồng giá 20k. Hahaha.
Éo... nữa đâu. Bực lắm và đau cái lòng sĩ bọ của anh lắm.
Tất cả chỉ tại ta quá linh tinh. Quá linh tinh. Quá vớ vỉn. Quá dễ xao động. 8-x 8-x
Điên người.
Hô hô. Có thứ không chán mà ta quên mất. Ấy là:
- Buồn nôn- Jean Paul Sartre
- Câu chuyện dòng sông, Mối tình chàng nhạc sĩ - Herman Hess
Đồng giá 20k. Hahaha.
Thứ Tư, 16 tháng 11, 2011
What's the hell goin' on?
Note lại thôi.
1. Dạo này thích nghe nhạc uỷ mị. Uỷ mị và tha thiết như là Please allow me to look at you again. Cảm thấy mình là người con gái uỷ mị và tha thiết như thế. Giá mình có ai đó để dốc hết sức lực mà yêu, mà uỷ mị và tha thiết.
2. Dạo này đang nghe lại ballad. Những bản ballad xưa cũ, kinh điển. November Rain-GnR, Always-BonJovi, Don't Cry-GnR tiếp, Forever&one, ba chấm. Nghe đi nghe lại mà mềm cả lòng ra. Ballad cũng uỷ mị, có phải không?
3. Không biết mình đang làm cái gì nữa. Nhưng muốn rằng mình không phải hát câu: "Rồi chúng ta, sẽ đôi lần nuối tiếc, để một dòng sông lơ đãng trôi qua...". Còn trẻ, muốn liều mình, không muốn nuối tiếc.
1. Dạo này thích nghe nhạc uỷ mị. Uỷ mị và tha thiết như là Please allow me to look at you again. Cảm thấy mình là người con gái uỷ mị và tha thiết như thế. Giá mình có ai đó để dốc hết sức lực mà yêu, mà uỷ mị và tha thiết.
2. Dạo này đang nghe lại ballad. Những bản ballad xưa cũ, kinh điển. November Rain-GnR, Always-BonJovi, Don't Cry-GnR tiếp, Forever&one, ba chấm. Nghe đi nghe lại mà mềm cả lòng ra. Ballad cũng uỷ mị, có phải không?
3. Không biết mình đang làm cái gì nữa. Nhưng muốn rằng mình không phải hát câu: "Rồi chúng ta, sẽ đôi lần nuối tiếc, để một dòng sông lơ đãng trôi qua...". Còn trẻ, muốn liều mình, không muốn nuối tiếc.
Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011
Cá tính của anh qua cái thứ gọi là cung Hoàng đạo
Hèm hèm, cái này mới tìm hiểu thấy. Cái cung hoàng đạo ta vẫn hay xem, mà mô tả tính cách của ta như thế này gọi là cung hoàng đạo mặt trời Sun signs.
Còn một thứ là Cung hoàng đạo mặt trăng Moon signs. Moon signs của ta là Cancer theo tra cứu ở đây.
Giả như có mâu thuẫn giữa Moon sign và Sun sign thì nó là mâu thuẫn trong mỗi con người. Nghe cũng hợp lý phết. Đọc những gì viết về Moonsign của ta, ta thấy nó cũng nhất quán với con người ta, và thêm vài phần cái Sun sign chưa thể hiện.
Cái thứ này, có vẻ như là một Khoa học chứ chẳng chơi. À mà không phải có vẻ như, ta tin luôn nó là một Khoa học.
Còn một thứ là Cung hoàng đạo mặt trăng Moon signs. Moon signs của ta là Cancer theo tra cứu ở đây.
Giả như có mâu thuẫn giữa Moon sign và Sun sign thì nó là mâu thuẫn trong mỗi con người. Nghe cũng hợp lý phết. Đọc những gì viết về Moonsign của ta, ta thấy nó cũng nhất quán với con người ta, và thêm vài phần cái Sun sign chưa thể hiện.
Cái thứ này, có vẻ như là một Khoa học chứ chẳng chơi. À mà không phải có vẻ như, ta tin luôn nó là một Khoa học.
Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2011
Rock Storm 2011
Thành thật mà nói, nhìn chung RockStorm năm nay chán. Tổ chức lởm khởm, chương trình không có đạo diễn thì phải rời rạc lủng củng. Các band thiếu chuyên nghiệp. 2 band đầu chán đến mức ko thể chấp nhận nổi. Mặc dù cái band thứ 2 (hem biết tên và hem cần biết) ban đầu làm ta tưởng khá hơn band 1, thì đến khi họ thay tiếng mẹ đẻ bằng tiếng Anh, ta thấy họ đấm vào tai ta, công phá tai ta tới mức ta chỉ còn biết tìm cách hài hước hóa vấn đề cùng với Toanh của ta.
Ôi sau ta mới biết là Quốc Trung đạo diễn chương trình. Anh Quốc Trung ơi anh cho DJ lởm vào giữa các band làm gì hả anh. Nguội lửa nhiệt tình của anh em lắm.
Quái vật tí hon là một cú vớt vát...
Cảm giác chia sẻ tất cả các thứ trên đây của ta với Toanh là cứu cánh...
Cho cái cảm nhận của ta về đêm Rock Storm nầy.
Ôi sau ta mới biết là Quốc Trung đạo diễn chương trình. Anh Quốc Trung ơi anh cho DJ lởm vào giữa các band làm gì hả anh. Nguội lửa nhiệt tình của anh em lắm.
Quái vật tí hon là một cú vớt vát...
Cảm giác chia sẻ tất cả các thứ trên đây của ta với Toanh là cứu cánh...
Cho cái cảm nhận của ta về đêm Rock Storm nầy.
Thứ Ba, 8 tháng 11, 2011
Chống sến
Hôm nay thứ 3 ngày 08 tháng 11, mình đi chạy bộ ở công viên Thống Nhất được buổi thứ 4, liền mạch.
Hôm nay không vội, sau khi chạy hùng hục và cả tập tành mấy bài aer, dừng lại một chỗ, ngồi nhìn ra hồ và thư thả nghe nhạc từ cái ipod cũ gỉn lủng cà lủng củng. Chọn bừa một album của Eva Cassidy, American Tune. Bài đầu tiên trong album là: Drowning in the sea of love. Ngẩn người ra luôn. Chết đuối trong biển tình. Lúc ấy mới nhận ra một điều rằng, thực ra, mình sến điên. Kiểu có thể chết vì tình ái được.
Bài thích trong album là True Colors cơ. Vì những dòng sau đây chảy thẳng vào tai (dù trình tiếng Anh lèm nhèm vớ vẩn vẫn nghe thấy)
Quay lại chuyện nhận thức ra sự sến của bản thân. Thành thật mà nói, từ sến mình dùng để tự vệ, để cười nhạo chính bản thân. Cái bản thân có xu hướng yếu đuối ủy mị này. Có giai đã nói với mình: Em cứ cố gắng, gồng mình lên mãi sẽ rất mỏi đôi vai. Em hãy cứ là chính mình, khi buồn cứ buồn, khi mềm yếu cứ mềm yếu.
Nhưng giai ơi, cái mâu thuẫn tồn tại từ khi em ra đời này, đâu có dễ nói là làm được. Em không muốn em yếu đuối ủy mị, em không muốn mình như thế, không muốn ai phải nhìn em với ánh mắt ái ngại, không muốn ai nghĩ là cần giang tay nâng đỡ cái linh hồn tội nghiệp kia. Chính cái sự không muốn rất mạnh mẽ này khiến em mạnh mẽ lên thật. Em vượt qua những sóng gió... Và em chẳng chết đuối trong biển tình.
Em sẽ là kiểu người, ngụp lặn trong biển tình, rồi trèo lên bờ, nghỉ. Còn sức thì tiếp, không thì thôi. :))))
Thế đấy!
Hôm nay không vội, sau khi chạy hùng hục và cả tập tành mấy bài aer, dừng lại một chỗ, ngồi nhìn ra hồ và thư thả nghe nhạc từ cái ipod cũ gỉn lủng cà lủng củng. Chọn bừa một album của Eva Cassidy, American Tune. Bài đầu tiên trong album là: Drowning in the sea of love. Ngẩn người ra luôn. Chết đuối trong biển tình. Lúc ấy mới nhận ra một điều rằng, thực ra, mình sến điên. Kiểu có thể chết vì tình ái được.
Bài thích trong album là True Colors cơ. Vì những dòng sau đây chảy thẳng vào tai (dù trình tiếng Anh lèm nhèm vớ vẩn vẫn nghe thấy)
But I see your true coloursNhững gì mình mong đợi là như thế đấy...true colors...
Shining through
I see your true colours
That's why I love you
So don't be afraid to let them show
Your true colours
True colours are beautiful,
Like a rainbow
Quay lại chuyện nhận thức ra sự sến của bản thân. Thành thật mà nói, từ sến mình dùng để tự vệ, để cười nhạo chính bản thân. Cái bản thân có xu hướng yếu đuối ủy mị này. Có giai đã nói với mình: Em cứ cố gắng, gồng mình lên mãi sẽ rất mỏi đôi vai. Em hãy cứ là chính mình, khi buồn cứ buồn, khi mềm yếu cứ mềm yếu.
Nhưng giai ơi, cái mâu thuẫn tồn tại từ khi em ra đời này, đâu có dễ nói là làm được. Em không muốn em yếu đuối ủy mị, em không muốn mình như thế, không muốn ai phải nhìn em với ánh mắt ái ngại, không muốn ai nghĩ là cần giang tay nâng đỡ cái linh hồn tội nghiệp kia. Chính cái sự không muốn rất mạnh mẽ này khiến em mạnh mẽ lên thật. Em vượt qua những sóng gió... Và em chẳng chết đuối trong biển tình.
Em sẽ là kiểu người, ngụp lặn trong biển tình, rồi trèo lên bờ, nghỉ. Còn sức thì tiếp, không thì thôi. :))))
Thế đấy!
Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2011
Chiều chủ nhật bùn
Ơ, lâu rồi chả viết blog. Không viết được quá 1 2 câu. Hôm nay phải cố ngồi dông dài mới được. Chưa viết đặt ngay tag là Vớ vẩn và Big problem!
Mềnh tự thấy mình không thẳng thắn với chính mình lắm. Mình muốn thế này nhưng mình lại cho thế là thật vớ vỉn. À, đấy là cái bệnh mà Murakami gọi tên ra hộ mình trong cuốn What I talk when I talk about running, "nghĩ quá nhiều về mình và hoài nghi chính nó". Không đọc phải những dòng tự sự ấy của bạn Murakami mình cũng không biết là mình đang làm thế đâu.
Có câu này, mình nghe một bác nhà văn nào đó cũng được cái giải to to nào đó, như Nobel hoặc Booker chẳng hạn: "Đọc là phản kháng lại những thiếu hụt của cuộc sống". Oh yeah, nghe chuẩn ghia. Từ trước giờ, nhất là khi đọc tiểu thuyết, mỗi lần kiếm được cái gì đó giống giống với những gì mình từng nghĩ, những cảm xúc mình đã từng có, mềnh lại thấy hay. Hehe. Dĩ nhiên càng hay nếu mình có nó nhưng chưa biết nó là gì mà người ta gọi tên nó ra giúp mình. Và mình nhận ra là, mình cứ mãi kiếm tìm sự đồng cảm. Tìm kiếm sự đồng cảm khi đọc nghĩa là mình đang phản kháng lại cái sự thiếu hụt món đồng cảm ấy trong đời mình..
Sáng nay mình đi chạy buổi 2 ở ThongNhat park, thời tiết đẹp hơn hôm qua, gió mát hơn. Mình chạy quá sức, về bị đau chân. Đến giờ vẫn đau. Nhưng nhờ đi chạy mà mình có một buổi sáng CN tuyệt vời, dù mọi việc làm đều đơn độc. Chạy về, phởn chí pose ảnh ở bụi chuối sân nhà. Rồi tắm mát, rồi mở nhạc nghe và mân mê mấy cuốn sách. Đến trưa thì lăn ra ngủ. :x
Đây là cái chỗ mình hay dừng chân tập mấy động tác mềm dẻo. Lên cơ bụng ép iếc. Ghế gỗ nhé. Lãng mạn lắm. :x
Về đến nhà thì mẹt mũi te tởn như này,tóc tai bơ phờ như này. Còn mụn miếc là do camera 8.0 của điện thoại nhá.
Hehe.
Mềnh tự thấy mình không thẳng thắn với chính mình lắm. Mình muốn thế này nhưng mình lại cho thế là thật vớ vỉn. À, đấy là cái bệnh mà Murakami gọi tên ra hộ mình trong cuốn What I talk when I talk about running, "nghĩ quá nhiều về mình và hoài nghi chính nó". Không đọc phải những dòng tự sự ấy của bạn Murakami mình cũng không biết là mình đang làm thế đâu.
Có câu này, mình nghe một bác nhà văn nào đó cũng được cái giải to to nào đó, như Nobel hoặc Booker chẳng hạn: "Đọc là phản kháng lại những thiếu hụt của cuộc sống". Oh yeah, nghe chuẩn ghia. Từ trước giờ, nhất là khi đọc tiểu thuyết, mỗi lần kiếm được cái gì đó giống giống với những gì mình từng nghĩ, những cảm xúc mình đã từng có, mềnh lại thấy hay. Hehe. Dĩ nhiên càng hay nếu mình có nó nhưng chưa biết nó là gì mà người ta gọi tên nó ra giúp mình. Và mình nhận ra là, mình cứ mãi kiếm tìm sự đồng cảm. Tìm kiếm sự đồng cảm khi đọc nghĩa là mình đang phản kháng lại cái sự thiếu hụt món đồng cảm ấy trong đời mình..
Sáng nay mình đi chạy buổi 2 ở ThongNhat park, thời tiết đẹp hơn hôm qua, gió mát hơn. Mình chạy quá sức, về bị đau chân. Đến giờ vẫn đau. Nhưng nhờ đi chạy mà mình có một buổi sáng CN tuyệt vời, dù mọi việc làm đều đơn độc. Chạy về, phởn chí pose ảnh ở bụi chuối sân nhà. Rồi tắm mát, rồi mở nhạc nghe và mân mê mấy cuốn sách. Đến trưa thì lăn ra ngủ. :x
Đây là cái chỗ mình hay dừng chân tập mấy động tác mềm dẻo. Lên cơ bụng ép iếc. Ghế gỗ nhé. Lãng mạn lắm. :x
Về đến nhà thì mẹt mũi te tởn như này,tóc tai bơ phờ như này. Còn mụn miếc là do camera 8.0 của điện thoại nhá.
Hehe.
Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2011
Tháng 11
Tháng 11, không khỏi làm người ta bâng khuâng.
Cứ nghĩ giờ đang là tháng 11, lòng lại mênh mang...
Có lẽ, do bản nhạc bất hủ November Rain, khiến cái tiếng November khắc một vết sâu vào tâm trí những kẻ nghe Rock (ballad).
Có lẽ, do cái thời điểm cuối thu, rồi dần chuyển sang đông này. Đẹp đẽ, trong, dễ chịu. Hiền hòa cũng được, dữ dội cũng hợp cảnh.
Không kỷ niệm nào hằn dấu nữa. Sao lòng vẫn sóng gió không yên?
Cứ nghĩ giờ đang là tháng 11, lòng lại mênh mang...
Có lẽ, do bản nhạc bất hủ November Rain, khiến cái tiếng November khắc một vết sâu vào tâm trí những kẻ nghe Rock (ballad).
Có lẽ, do cái thời điểm cuối thu, rồi dần chuyển sang đông này. Đẹp đẽ, trong, dễ chịu. Hiền hòa cũng được, dữ dội cũng hợp cảnh.
Không kỷ niệm nào hằn dấu nữa. Sao lòng vẫn sóng gió không yên?
Thứ Năm, 27 tháng 10, 2011
Không nên
Không nên bước đi trong mây
đôi giày của bạn sẽ dính nước
không nên bay trong không gian
chim chóc sẽ mổ vào người bạn
không nên trần truồng dạo chơi trên đường phố
những kẻ lạ mặt sẽ đến quấy rối bạn
không nên giấu mặt giữa hai bàn tay
bạn bè sẽ không nhận ra bạn
không nên không nên không nên
(Thơ VYACHESLAV KUPRIYANOV)
ừ.........
Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011
Chẳng có đất thừa cho một vết chân đâu...
Phố hanh hao bụi lầm xứ lạ, ủ ấm bàn tay bằng hơi thở chính mình, chút nắng quái bỗng làm người chột dạ. Tự nắm tóc nhìn mà thấy vẫn còn xanh.
Thôi phải về ngày đã mênh mông, mẹ buốt ngực nằm mơ ta kéo áo. Già xóm bên gieo quẻ trầu không phán bảo - đứa con hư đi bạc suốt đời. Mẹ cả tin mua lễ cầu giời - thánh thần không ngoái mặt.
Cánh đồng Chiều mùa này không ai gieo hạt, đám trẻ trâu đốt gốc rạ ngồi cười. Khói trắng lên thành mây bay đi mất. Điềm báo tuổi thơ linh ứng - ta vẫn mục đồng trên phố tuổi ba mươi.
Ngang qua sân chùa con nghê đá vẫn chơi, nhớ ngày nhỏ thường xoa đầu nó hỏi: Có về nhà ta mẹ cho ăn cơm đỏ, để ta được thay mi ngồi đó - trăm năm sau không biết có ai tìm?
Già xóm bên cầm bàn tay đứa bé lặng im. Đường chỉ mờ giống y như chân trời - thật kỳ lạ. Đoán làm sao vận tương lai nghê đá!
Đứa bé lớn lên đi ngàn con đường chiều, ướp xuân chồi và thấy thu rụng lá. Hết hạ rồi đông, nhưng cuối cùng chỉ giữ mỗi mùa không.
Rủ một thiên thần cùng uống nước sông, giọt nước đục như hồn người đục. Tỉnh giấc mơ đời thiên thần bật khóc - người loay hoay ngồi đếm những mai buồn.
Ngày nhỏ có lần cắp áo đi chôn, để được ở trần cho đêm đen vẩy mực. Đến tận bây giờ đám sao thưa vẫn thức, mắt nhìn ta thân lấm vết phong trần.
Em lục tìm gì vùng thời gian đã xóa, ký ức nhấp nhô ta trồng đầy cỏ lạ. Chẳng có đất thừa cho một vết chân đâu.
Loang loáng những ngày ngập dưới trời ngâu. Căn gác không tên, ngỡ sống bình yên đời ở trọ. Bên mái hắt mưa từng có người ngồi đó, đã giữ giùm ta đôi tiếng thở dài. Trí nhớ suy tàn nên bây giờ chẳng biết là ai...
Già xóm bên rồi cũng qua đời. Chiều ba mươi Tết ra đồng tảo mộ, ta chắp tay chợt thấy trời chuyển gió. Quẻ trầu không thất truyền.
Em ở lại đi cho cho quẻ ứng thành duyên, cho nỗi đau khánh kiệt, cho nghê đá về nhà mẹ nuôi ăn cơm đỏ. Lũ mục đồng gõ bát bên mâm cỗ.
Cho đường chỉ tay chạm đến chân trời.
(Thơ Bùi Sỹ Nguyên)
Bài thơ này anh Nguyên lấy tên là "Chỉ tay chân trời".
Mình thấy đây là một bài thơ rất hay. Dài rộng.
Riêng mấy câu thơ này:
Em lục tìm gì vùng thời gian đã xóa,
ký ức nhấp nhô ta trồng đầy cỏ lạ.
Chẳng có đất thừa cho một vết chân đâu.
thì đang hòa nhịp với những cảm xúc trong mình. Khiến mình dịu lại. Có thể mỉm cười đi qua những sân si dằn vặt.
Cám ơn đời có cái thứ tên là Thơ ca. Và cám ơn anh Nguyên :)
Thôi phải về ngày đã mênh mông, mẹ buốt ngực nằm mơ ta kéo áo. Già xóm bên gieo quẻ trầu không phán bảo - đứa con hư đi bạc suốt đời. Mẹ cả tin mua lễ cầu giời - thánh thần không ngoái mặt.
Cánh đồng Chiều mùa này không ai gieo hạt, đám trẻ trâu đốt gốc rạ ngồi cười. Khói trắng lên thành mây bay đi mất. Điềm báo tuổi thơ linh ứng - ta vẫn mục đồng trên phố tuổi ba mươi.
Ngang qua sân chùa con nghê đá vẫn chơi, nhớ ngày nhỏ thường xoa đầu nó hỏi: Có về nhà ta mẹ cho ăn cơm đỏ, để ta được thay mi ngồi đó - trăm năm sau không biết có ai tìm?
Già xóm bên cầm bàn tay đứa bé lặng im. Đường chỉ mờ giống y như chân trời - thật kỳ lạ. Đoán làm sao vận tương lai nghê đá!
Đứa bé lớn lên đi ngàn con đường chiều, ướp xuân chồi và thấy thu rụng lá. Hết hạ rồi đông, nhưng cuối cùng chỉ giữ mỗi mùa không.
Rủ một thiên thần cùng uống nước sông, giọt nước đục như hồn người đục. Tỉnh giấc mơ đời thiên thần bật khóc - người loay hoay ngồi đếm những mai buồn.
Ngày nhỏ có lần cắp áo đi chôn, để được ở trần cho đêm đen vẩy mực. Đến tận bây giờ đám sao thưa vẫn thức, mắt nhìn ta thân lấm vết phong trần.
Em lục tìm gì vùng thời gian đã xóa, ký ức nhấp nhô ta trồng đầy cỏ lạ. Chẳng có đất thừa cho một vết chân đâu.
Loang loáng những ngày ngập dưới trời ngâu. Căn gác không tên, ngỡ sống bình yên đời ở trọ. Bên mái hắt mưa từng có người ngồi đó, đã giữ giùm ta đôi tiếng thở dài. Trí nhớ suy tàn nên bây giờ chẳng biết là ai...
Già xóm bên rồi cũng qua đời. Chiều ba mươi Tết ra đồng tảo mộ, ta chắp tay chợt thấy trời chuyển gió. Quẻ trầu không thất truyền.
Em ở lại đi cho cho quẻ ứng thành duyên, cho nỗi đau khánh kiệt, cho nghê đá về nhà mẹ nuôi ăn cơm đỏ. Lũ mục đồng gõ bát bên mâm cỗ.
Cho đường chỉ tay chạm đến chân trời.
(Thơ Bùi Sỹ Nguyên)
Bài thơ này anh Nguyên lấy tên là "Chỉ tay chân trời".
Mình thấy đây là một bài thơ rất hay. Dài rộng.
Riêng mấy câu thơ này:
Em lục tìm gì vùng thời gian đã xóa,
ký ức nhấp nhô ta trồng đầy cỏ lạ.
Chẳng có đất thừa cho một vết chân đâu.
thì đang hòa nhịp với những cảm xúc trong mình. Khiến mình dịu lại. Có thể mỉm cười đi qua những sân si dằn vặt.
Cám ơn đời có cái thứ tên là Thơ ca. Và cám ơn anh Nguyên :)
Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011
Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2011
Thứ Tư, 17 tháng 8, 2011
Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011
"Shakespeare in love" (1998) and "Bright Star" (2009)
Là hai bộ phim làm lòng tớ xao xuyến.
Tớ cùng lúc nói đến hai bộ phim này vì tớ chợt nhớ ra cách hai bộ phim cuốn hút tớ giống hệt nhau, đều là chuyện tình lãng mạn và thơ.
Shakespeare in love hấp dẫn bởi lời thoại hàng khủng của Shakespeare :-j Thơ và hay ho thì khỏi nói rồi, tớ xem phụ đề tiếng Anh, hiểu được chả mấy tí, nhưng cũng rung động đậy bởi cảm xúc, nhịp thơ(qua lời thoại ý) và hình ảnh thơ... Thắng 7 Oscar lận. Bạn Gưyneth Paltrow- diễn viên chính được Oscar xứng đáng khỏi phải bàn, bạn ý dẫn dắt tớ đến với Shakespeare, bạn ý làm tớ thấy được cái chất thơ, cái đẹp trong những dòng Shakespeare viết ra đấy.
Bright Star thì hấp dẫn cả bởi những đoạn đọc thơ và hình ảnh. Film được 01 đề cử Oscar cho Costume Design thôi (khiêm tốn hơn nhiều so với Shakespeare in Love). Nhưng bạn nào lãng mạn và thích thơ sến cứ xem đi khỏi lo. Bạn nữ diễn viên chính có cái vẻ xinh điệp tớ thích nhưng nhân vật này của bạn ý thật sến quá đi. Bạn ý vẫn chạy vào tim tớ (dù sến) bằng những scene kiểu này chẳng hạn:
Này nữa
...
ôi, cái sự lãng mạn của tôi.......
Tớ cùng lúc nói đến hai bộ phim này vì tớ chợt nhớ ra cách hai bộ phim cuốn hút tớ giống hệt nhau, đều là chuyện tình lãng mạn và thơ.
Shakespeare in love hấp dẫn bởi lời thoại hàng khủng của Shakespeare :-j Thơ và hay ho thì khỏi nói rồi, tớ xem phụ đề tiếng Anh, hiểu được chả mấy tí, nhưng cũng rung động đậy bởi cảm xúc, nhịp thơ(qua lời thoại ý) và hình ảnh thơ... Thắng 7 Oscar lận. Bạn Gưyneth Paltrow- diễn viên chính được Oscar xứng đáng khỏi phải bàn, bạn ý dẫn dắt tớ đến với Shakespeare, bạn ý làm tớ thấy được cái chất thơ, cái đẹp trong những dòng Shakespeare viết ra đấy.
Bright Star thì hấp dẫn cả bởi những đoạn đọc thơ và hình ảnh. Film được 01 đề cử Oscar cho Costume Design thôi (khiêm tốn hơn nhiều so với Shakespeare in Love). Nhưng bạn nào lãng mạn và thích thơ sến cứ xem đi khỏi lo. Bạn nữ diễn viên chính có cái vẻ xinh điệp tớ thích nhưng nhân vật này của bạn ý thật sến quá đi. Bạn ý vẫn chạy vào tim tớ (dù sến) bằng những scene kiểu này chẳng hạn:
Này nữa
...
ôi, cái sự lãng mạn của tôi.......
Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2011
Góc tự kỉ của iêm
Là đây.
Cái nơi mà em thốt lên nhưng lời dẩm dớ.
Vô nghĩ lý vòng vo quanh co...
Vuông đét một câu đi. Em đang vì tình mà xoắn!!!!
Cái nơi mà em thốt lên nhưng lời dẩm dớ.
Vô nghĩ lý vòng vo quanh co...
Vuông đét một câu đi. Em đang vì tình mà xoắn!!!!
Thứ Năm, 16 tháng 6, 2011
Người con giai đến phòng em chiều thu
Thơ Lưu Quang Vũ
Là bài thơ đọc nhiều lần vẫn thấy xúc động.
Nỗi xúc động này có lẽ bắt nguồn từ những ngổn ngang trong mình.
Ngổn ngang vì những mâu thuẫn...
Mâu thuẫn của những phù phiếm xa hoa với những điều giản dị chân thành.
Mình yêu những hình ảnh giản dị trong bài thơ này: đường vào ô lem luốc bụi than, mái nhà xám đen, người đẩy xe gầy guộc...
Mình cứ thấy quặn lòng về người con giai ấy, kẻ...
Nếu gặp một người con giai như thế, mình "có đi được với hắn không?"
Phải chăng chỉ là một sự thương cảm với kẻ "luôn luôn kiếm tìm luôn luôn từ bỏ" "bơ phờ, cô độc"...
Chỉ là thế thôi
Là bài thơ đọc nhiều lần vẫn thấy xúc động.
Nỗi xúc động này có lẽ bắt nguồn từ những ngổn ngang trong mình.
Ngổn ngang vì những mâu thuẫn...
Mâu thuẫn của những phù phiếm xa hoa với những điều giản dị chân thành.
Mình yêu những hình ảnh giản dị trong bài thơ này: đường vào ô lem luốc bụi than, mái nhà xám đen, người đẩy xe gầy guộc...
Mình cứ thấy quặn lòng về người con giai ấy, kẻ...
... không phải là tấm hình trong sách
Hắn chỉ là dãy phố nghèo lấm đất
Không giấu che sự thật của lòng mình
Chỉ là bờ đê nhiều khói và than
Là con thuyền
Luôn luôn kiếm tìm luôn luôn từ bỏ
Nếu gặp một người con giai như thế, mình "có đi được với hắn không?"
Phải chăng chỉ là một sự thương cảm với kẻ "luôn luôn kiếm tìm luôn luôn từ bỏ" "bơ phờ, cô độc"...
Chỉ là thế thôi
Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011
Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2011
Có những ngày vụn như nỗi hoang mang...
...Gió không hiểu nổi mình
Em không hiểu nổi mình
...Thế là em đi nghe nhạc. Và em mê mẩn với bác Gary Lucas qua album The edge heaven. Album này, bác Gary Lucas làm để tribute nhạc Tàu những năm 30,40-cái thể loại nhạc mà người ta bảo là có mùi của swing của Tây, jazz, pop của Tin Pan Alley nào đó và mùi Tàu khựa- tất nhiên rồi. Qua album này, và qua kí ức của em về những bộ phim Tàu có kiểu nhạc như thế này, em thấy nhạc kiểu này nghe cũng phê thật. Nhưng điều khiến nó phê hơn là tiếng guitar của bác Gary Lucas. Em thấy nó căng và hay tuyệt, chứ em chạ biết khen như thế nào nữa.
Trước tiên là bài, Please Allow Me to look at you.
Album này em thích tất. Đặc biệt là bài trên và bài Where's my home, Night in Shanghai, The mad world...
Hôm nào rảnh rảnh làm cái bài cảm nhận nhỉ? :P
Em không hiểu nổi mình
...Thế là em đi nghe nhạc. Và em mê mẩn với bác Gary Lucas qua album The edge heaven. Album này, bác Gary Lucas làm để tribute nhạc Tàu những năm 30,40-cái thể loại nhạc mà người ta bảo là có mùi của swing của Tây, jazz, pop của Tin Pan Alley nào đó và mùi Tàu khựa- tất nhiên rồi. Qua album này, và qua kí ức của em về những bộ phim Tàu có kiểu nhạc như thế này, em thấy nhạc kiểu này nghe cũng phê thật. Nhưng điều khiến nó phê hơn là tiếng guitar của bác Gary Lucas. Em thấy nó căng và hay tuyệt, chứ em chạ biết khen như thế nào nữa.
Trước tiên là bài, Please Allow Me to look at you.
Album này em thích tất. Đặc biệt là bài trên và bài Where's my home, Night in Shanghai, The mad world...
Hôm nào rảnh rảnh làm cái bài cảm nhận nhỉ? :P
Thứ Ba, 26 tháng 4, 2011
Thứ Hai, 25 tháng 4, 2011
I've got some troubles but they won't last
I've got some troubles, but they won't last,
I'm gonna lay right down here in the grass,
And pretty soon all my troubles will pass
Cause I'm in su su su, su su su, su su su su su su Sugar town.
I never had a dog that liked me so,
I never had a friend or wanted one,
So I'll just lay back and laugh at the sun,
Cause I'm in su su su, su su su, su su su su su su Sugar town.
Yesterday it rained in Tennessee,
I heard it also rained in Tallahassee
But not a drop fell on little old me,
Cause I'm in su su su, su su su, su su su su su su Sugar town.
If I had a million dollars or ten,
I'd give it to ya world and then
You'd go away and let me spend my life
In su su su, su su su, su su su su su su Sugar town.
I listened to this track many many times and thought of you. Is this a song for us?
Thứ Hai, 4 tháng 4, 2011
Chúng ta thuộc về nhau ở một không gian khác
Anh phone cho cô trong một đêm. Anh vừa uống rất nhiều, cô biết vậy, dù giọng anh vẫn trầm rõ và kìm nén.
- Anh rất nhớ em. Em có biết anh vẫn luôn yêu em?
-...
- Em có nghĩ chúng ta đã đến lúc nhận ra rằng chúng ta vốn thuộc về nhau?
- Chúng ta thuộc về nhau ở một không gian khác... Còn ở không gian này thì không
- Anh rất nhớ em. Em có biết anh vẫn luôn yêu em?
-...
- Em có nghĩ chúng ta đã đến lúc nhận ra rằng chúng ta vốn thuộc về nhau?
- Chúng ta thuộc về nhau ở một không gian khác... Còn ở không gian này thì không
Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2011
Thứ Ba, 22 tháng 3, 2011
Sớm bình yên nhé
..................
...
Tớ có thể cảm thấy cậu, những xáo động mâu thuẫn trống rỗng
Sớm bình yên nhé
.........
...........
...
Tớ có thể cảm thấy cậu, những xáo động mâu thuẫn trống rỗng
Sớm bình yên nhé
.........
...........
Thứ Hai, 21 tháng 3, 2011
Nỗi cô đơn này là vực sâu cần thiết?
Dạo này em đọc sách như đổ chữ vào cái đầu rỗng.
Đọc điên cuồng, hầm bà lằng các thứ.
Niềm vui tìm được hiếm hoi, khi chẳng hạn như đọc thấy Osho cổ vũ nỗi buồn, Osho bảo không buồn thì hóa ra phẳng à khà khà.
Em đã tránh không làm những việc vớ vỉn nữa.
Em, có lẽ đã sai khi chọn sự nhàn tản cho quãng đời này của mình.
Em, sau khi gặp người chị họ xinh đẹp giỏi giang bắt đầu lại tự vấn mình dữ dội. Không biết em có vấn đề về thần kinh không ý, khi em cứ quay lưng với cái phần ồn ào tấp nập của cuộc đời, những mối quan hệ và ứng xử nên có. Em cứ không biết làm sao để trải rộng mình ra. Sợ đau, sợ này sợ kia. Trong khi em trông khỏe mạnh lực lưỡng thế này. Giá em có bờ vai gầy, lồng ngực bé nhỏ, mong manh, em sẽ chẳng mất công đấu tranh vì cho rằng mình nên khác đi mới hợp lý. Em sẽ bé nhỏ mong manh y như cái vẻ bề ngoài luôn >:) >:)
Em nghe rất nhiều lần cái bài Crazy này (bản của bạn Norah Jones này nhé).
Bài Home of the Blues này thì em nghe, và muốn gửi đến 2 người bạn của em! :)
Đọc điên cuồng, hầm bà lằng các thứ.
Niềm vui tìm được hiếm hoi, khi chẳng hạn như đọc thấy Osho cổ vũ nỗi buồn, Osho bảo không buồn thì hóa ra phẳng à khà khà.
Em đã tránh không làm những việc vớ vỉn nữa.
Em, có lẽ đã sai khi chọn sự nhàn tản cho quãng đời này của mình.
Em, sau khi gặp người chị họ xinh đẹp giỏi giang bắt đầu lại tự vấn mình dữ dội. Không biết em có vấn đề về thần kinh không ý, khi em cứ quay lưng với cái phần ồn ào tấp nập của cuộc đời, những mối quan hệ và ứng xử nên có. Em cứ không biết làm sao để trải rộng mình ra. Sợ đau, sợ này sợ kia. Trong khi em trông khỏe mạnh lực lưỡng thế này. Giá em có bờ vai gầy, lồng ngực bé nhỏ, mong manh, em sẽ chẳng mất công đấu tranh vì cho rằng mình nên khác đi mới hợp lý. Em sẽ bé nhỏ mong manh y như cái vẻ bề ngoài luôn >:) >:)
Em nghe rất nhiều lần cái bài Crazy này (bản của bạn Norah Jones này nhé).
(Em hâm mộ bạn Norah rồi, từ từng đường nét bề ngoài đến từng bản thu âm hoặc tất cả những gì bạn ấy thở ra cổ họng.)
crazy i'm crazy for feeling so lonely
i'm crazy crazy for feeling so blue
Bài Home of the Blues này thì em nghe, và muốn gửi đến 2 người bạn của em! :)
Thứ Năm, 17 tháng 3, 2011
Bên nhau trong gian khó
...mới hiểu thêm từng tấm lòng
Vượt đường dài mới biết ai chân tình
Đây là 1 câu rất hay của Hành khúc tuổi trẻ nhé (anh google anh mới biết đó, đừng tưởng anh am hiểu thể loại nhạc này)
Anh còn trẻ, và anh cũng hay tâm niệm + hành động như tinh thần câu hát, anh (nghĩ là anh)bên bạn anh, anh cổ vũ động viên bạn anh trong những thời điểm khó khăn của cuộc đời bạn anh.
Anh chẳng thể ngờ, có một ngày như hôm nay...
Ngày anh quyết định là anh kệ xác người bạn-người con gái anh yêu quý
Anh kệ xác bạn anh với những khó khăn khổ sở dằn vặt.
Kệ xác bạn anh cô độc yếu đuối rất cần ai đó bên cạnh
Kệ xác bạn anh giữa cái thời gian lạnh lẽo gió mưa dễ xiêu lòng này
Dù là anh muốn,
Post cái này lên wall bạn anh
Muốn nằm cạnh bạn anh, ủ ấm đôi tay lạnh giá
Muốn nói chuyện không ngơi về những thứ 2 đứa thích, 2 đứa từng trải
Muốn cùng xem phim
Muốn mỗi đứa 1 tai, nghe nhạc từ cái ipod nhỏ
Muốn là gì đó vững chãi, có thể đưa ra những lời khuyên xác đáng,
Muốn tỉnh táo, kéo bạn anh khỏi mớ rối rắm, khỏi cái hố sâu cô ấy rơi vào
Nhưng chẳng hiểu anh đã tìm ra ở đâu một niềm tin vững chãi rằng, anh cần phải làm thế.
Để anh và bạn anh có thể bên nhau dài lâu.
Để anh và tình yêu của anh bên nhau dài lâu. :">
Thứ Tư, 16 tháng 3, 2011
Thứ Hai, 14 tháng 3, 2011
Tình yêu đến em mong đợi điều gì?
Em có một tình yêu mới đến, em định viết lách gì đó về tình yêu này. Trong quá trình suy tư đầu em vang vọng mấy câu hát Mỹ Tâm: Tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không hề nuối tiếc. Em lẩm nhẩm hát và thấy lại ngay những điều vô lý trong ngữ nghĩa lyric- vốn đã bị các nhà xã hội học nhắc đến trong khi phê phán nhạc thị trường. Rõ ràng, khi tình yêu đến, con người ta không thể không mong đợi điều gì (trừ phi họ tự lừa dối bản thân).
Những người thông thường sẽ... mong đợi yêu thương và được yêu thương,có người để quan tâm và có người quan tâm mình, chăm sóc và được chăm sóc..
Những người thực tế hơn, sẽ mong đợi tình yêu- thứ vô hình và mong manh,trong tương lai có thể chuyển hóa thành dạng hữu hình và bền vững hơn. Ví dụ như, tình yêu! chuyển hóa thành nhà!xe!trang sức!hôn nhân gia đình!...
Những người không ham hố vật chất và những điều bền vững, mong đợi tình yêu có thể thỏa mãn họ trên phương diện họ mong đợi, một thứ tình khác, chẳng hạn thế.
Những người chai sạn và cay đắng vẫn mong đợi đau đáu những thứ không như những gì khiến họ chai sạn và cay đắng.
Blah Blah :D
Còn em [kiểu người nào chưa rõ] khi tình yêu mới đến với em, em mong đợi một TÌNH BẠN đẹp.
Giản dị hem? :"> :">
Những người thông thường sẽ... mong đợi yêu thương và được yêu thương,có người để quan tâm và có người quan tâm mình, chăm sóc và được chăm sóc..
Những người thực tế hơn, sẽ mong đợi tình yêu- thứ vô hình và mong manh,trong tương lai có thể chuyển hóa thành dạng hữu hình và bền vững hơn. Ví dụ như, tình yêu! chuyển hóa thành nhà!xe!trang sức!hôn nhân gia đình!...
Những người không ham hố vật chất và những điều bền vững, mong đợi tình yêu có thể thỏa mãn họ trên phương diện họ mong đợi, một thứ tình khác, chẳng hạn thế.
Những người chai sạn và cay đắng vẫn mong đợi đau đáu những thứ không như những gì khiến họ chai sạn và cay đắng.
Blah Blah :D
Còn em [kiểu người nào chưa rõ] khi tình yêu mới đến với em, em mong đợi một TÌNH BẠN đẹp.
Giản dị hem? :"> :">
Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2011
Procrastination
Một từ phát âm nghe rất là hay nhá /prou´kræsti´neiʃən/
Và dài như đúng nó là như thế.
Một lần ta làm cái procrastination này là bao nhiêu điều trôi qua..
Feel regretful?
Và dài như đúng nó là như thế.
Một lần ta làm cái procrastination này là bao nhiêu điều trôi qua..
Feel regretful?
Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2011
Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2011
Nếu không nói nhảm, ta biết làm gì đây?
Thực tế là anh đã há miệng mắc quai.
Anh nhớ hầu như rất rõ những lời mình đã hứa. Anh đã hứa rằng thì là mà anh sẽ hạn chế nói nhảm tối đa vào năm Mèo Mới.
Huhu, nhưng mỗi lần định há miệng nói gì, anh nhớ lại lời anh hứa, rồi anh tự vấn rằng cái mình định nói có nhảm hay không. Thế là anh cứng họng.
Vì anh chưa định khảo cứu nghiêm túc về cuộc đời Ella Fitzgerald- chẳng hạn thế. Nên cái anh tung ra chỉ có thể là một vài cảm xúc của anh, một vài cái ý nghĩ của anh về cái của khỉ gì đó.
Chẳng hạn, anh vương vấn Spring is here, why doesn't my heart go dancing khi nghe Ella của anh hát như này
Chẳng hạn, khi cái ipod của anh suffle đến một cái bài của khỉ nào đấy mà anh thấy hay ghê hé mắt ra coi nó là bài gì thì hóa ra 1 bài trong album Remedy Lane làm anh không khỏi hâm hực. Anh vẫn còn bực một thằng cha bảo là qua cái blog của anh đã hiểu cơ bản về anh rồi vì thế xin phép bước ra khỏi cuộc đời anh. Thằng cha ấy lại liên quan đến cái Remedy Lane sến kinh kia.
Chẳng hạn, Moon Palace đã gợi cho anh những suy tư trăn trở gì.
Chẳng hạn, hôm nay anh lục lại những bài cũ mèm nhưng thuộc kiểu nghe-mãi-vẫn-thấy-hay và đắm chìm trong những cảm xúc và kỉ niệm cũ.
Chẳng hạn, anh đã có một bước tiến mới trong việc chấp nhận sự dốt nát của mình.
Toàn chuyện nhảm cả. Nhưng anh chỉ biết nói nhảm và chỉ thích nói nhảm thôi.
Thế nên, hum nay, anh lập đàn tế, anh tự niệm chú đập tan cái lời nguyền dẩm dớ kia của mình. Thời buổi này, ai lại tự đeo gông vào cổ? Ai tự đóng đinh mình lên thành giá? >:)
Từ giờ, wherever I may roam, nhá.>:)
Anh nhớ hầu như rất rõ những lời mình đã hứa. Anh đã hứa rằng thì là mà anh sẽ hạn chế nói nhảm tối đa vào năm Mèo Mới.
Huhu, nhưng mỗi lần định há miệng nói gì, anh nhớ lại lời anh hứa, rồi anh tự vấn rằng cái mình định nói có nhảm hay không. Thế là anh cứng họng.
Vì anh chưa định khảo cứu nghiêm túc về cuộc đời Ella Fitzgerald- chẳng hạn thế. Nên cái anh tung ra chỉ có thể là một vài cảm xúc của anh, một vài cái ý nghĩ của anh về cái của khỉ gì đó.
Chẳng hạn, anh vương vấn Spring is here, why doesn't my heart go dancing khi nghe Ella của anh hát như này
Chẳng hạn, khi cái ipod của anh suffle đến một cái bài của khỉ nào đấy mà anh thấy hay ghê hé mắt ra coi nó là bài gì thì hóa ra 1 bài trong album Remedy Lane làm anh không khỏi hâm hực. Anh vẫn còn bực một thằng cha bảo là qua cái blog của anh đã hiểu cơ bản về anh rồi vì thế xin phép bước ra khỏi cuộc đời anh. Thằng cha ấy lại liên quan đến cái Remedy Lane sến kinh kia.
Chẳng hạn, Moon Palace đã gợi cho anh những suy tư trăn trở gì.
Chẳng hạn, hôm nay anh lục lại những bài cũ mèm nhưng thuộc kiểu nghe-mãi-vẫn-thấy-hay và đắm chìm trong những cảm xúc và kỉ niệm cũ.
Chẳng hạn, anh đã có một bước tiến mới trong việc chấp nhận sự dốt nát của mình.
Toàn chuyện nhảm cả. Nhưng anh chỉ biết nói nhảm và chỉ thích nói nhảm thôi.
Thế nên, hum nay, anh lập đàn tế, anh tự niệm chú đập tan cái lời nguyền dẩm dớ kia của mình. Thời buổi này, ai lại tự đeo gông vào cổ? Ai tự đóng đinh mình lên thành giá? >:)
Từ giờ, wherever I may roam, nhá.>:)
Thứ Sáu, 28 tháng 1, 2011
Thứ Sáu, 21 tháng 1, 2011
Hứa
Năm mới sắp tới.
Dù là người nhàn hạ nhất trong những người nhàn hạ. Nhưng tớ cũng có 1 vài việc phải làm cho gia đình. Tuy vậy tớ cũng ngồi đây tự hứa với mình vài điều.
1 là, năm mới ít nói nhảm đi. Nói nhảm sướng mồm nhưng hại nhiều thứ. Nói gì cũng phải có quy chiếu rõ ràng để tránh những người nghe phải hiểu nhầm.
2 là, đi làm.
3 là, thái độ nghiêm túc với chuyện tình cảm. Phân minh rõ ràng. Dù lĩnh vực tình cảm được tớ cho rằng phi logic nhưng nó cũng cần cái logic gì đó. Rõ ràng là một logic.
---
Tạm thời vậy!
Dù là người nhàn hạ nhất trong những người nhàn hạ. Nhưng tớ cũng có 1 vài việc phải làm cho gia đình. Tuy vậy tớ cũng ngồi đây tự hứa với mình vài điều.
1 là, năm mới ít nói nhảm đi. Nói nhảm sướng mồm nhưng hại nhiều thứ. Nói gì cũng phải có quy chiếu rõ ràng để tránh những người nghe phải hiểu nhầm.
2 là, đi làm.
3 là, thái độ nghiêm túc với chuyện tình cảm. Phân minh rõ ràng. Dù lĩnh vực tình cảm được tớ cho rằng phi logic nhưng nó cũng cần cái logic gì đó. Rõ ràng là một logic.
---
Tạm thời vậy!
Ngày 21 tháng 1 năm 2011
Hôm nay là cái ngày gì hả chờiiiiiiiiiiiii
Sao hết người này đến người kia xù tớ
:(((((((((((((((((((((((((
Ghét số 1 rồi à nhaaaaaaaaaaaa
Sao hết người này đến người kia xù tớ
:(((((((((((((((((((((((((
Ghét số 1 rồi à nhaaaaaaaaaaaa
Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2011
Thứ Ba, 4 tháng 1, 2011
I'm all alone
All through the night
The day is my enemy
The night my friend
For I'm always so alone
Till the day draws to an end
Ngày là kẻ thù của em
Đêm là bạn em
Vì em luôn thấy cô đơn
Cho đến khi ngày kết thúc
But when the sun goes down
And the moon comes through
To the monotone of the evening's drone
I'm all alone, with you
Khi mặt trời lặn
Và trăng lên
Cho tới khi những thanh âm đều đặn của màn đêm cất nhịp
Em luôn thấy cô đơn...
Cả đêm thâu, em hạnh phúc trong tình yêu của anh,
Em được ở gần bên anh,
Em được anh và tình yêu của anh nâng cánh
...bay đến một tinh cầu xa
All through the night, I delight in your love
All through the night, you're so close to me
All through the night, from a height far above
You and your love brings me ecstasy
When dawn comes to waken me
You're never there at all
I know you've forsaken me
Till the shadows fall
Khi bình minh tới đánh thức em
Anh sẽ không còn ở đó
Em biết anh đã rời bỏ em
Cho đến khi mặt trời lại khuất bóng
But then once again
I can dream
I've the right to be close to you
All through the night
Nhưng rồi, một lần nữa
Em lại có thể mơ giấc mơ của em
Em có quyền ở gần bên anh mà
...tất cả chỉ trong đêm
Và chỉ trong giấc mơ em...
=_= Siêu chuối mà sao tớ lại thích thế này
The day is my enemy
The night my friend
For I'm always so alone
Till the day draws to an end
Ngày là kẻ thù của em
Đêm là bạn em
Vì em luôn thấy cô đơn
Cho đến khi ngày kết thúc
But when the sun goes down
And the moon comes through
To the monotone of the evening's drone
I'm all alone, with you
Khi mặt trời lặn
Và trăng lên
Cho tới khi những thanh âm đều đặn của màn đêm cất nhịp
Em luôn thấy cô đơn...
Cả đêm thâu, em hạnh phúc trong tình yêu của anh,
Em được ở gần bên anh,
Em được anh và tình yêu của anh nâng cánh
...bay đến một tinh cầu xa
All through the night, I delight in your love
All through the night, you're so close to me
All through the night, from a height far above
You and your love brings me ecstasy
When dawn comes to waken me
You're never there at all
I know you've forsaken me
Till the shadows fall
Khi bình minh tới đánh thức em
Anh sẽ không còn ở đó
Em biết anh đã rời bỏ em
Cho đến khi mặt trời lại khuất bóng
But then once again
I can dream
I've the right to be close to you
All through the night
Nhưng rồi, một lần nữa
Em lại có thể mơ giấc mơ của em
Em có quyền ở gần bên anh mà
...tất cả chỉ trong đêm
Và chỉ trong giấc mơ em...
=_= Siêu chuối mà sao tớ lại thích thế này
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)